Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover)

Chương 73: Ngoại truyện: Bé cưng tới



Kết hôn được hơn hai năm số thời gian Diệp Hạ và Ngô Diệc Hiên ở bên nhau không được nhiều bằng lúc trước do Diệp Hạ phải ở NewYork để điều hành công ty thời trang và đảm nhiệm chức vụ Phó giám đốc điều hành của Tập đoàn truyền thông Hearst. Còn Ngô Diệc Hiên phải tham gia hoạt động nghệ thuật và quản lí tập đoàn.

Diệp Hạ đang khóa cửa nhà chuẩn bị đi tới tập đoàn tham dự cuộc họp thường kì thì cảm thấy trong người hơi khó chịu kèm với cảm giác chóng mặt, buồn nôn. Có lẽ là ăn uống không tốt lại thức khuya nhiều quá nên giờ sức khỏe mới không ổn. Sau đợt bận rộn này phải nghỉ ngơi cho tốt mới được.

Tới cửa tập đoàn, Diệp Hạ đi thẳng tới phòng họp còn 10 phút nữa là đến giờ rồi. Suốt dọc đường đi Diệp Hạ được không biết bao nhiêu người chào hỏi, mặc dù sức khỏe không tốt nhưng cô vẫn niềm nở đáp lại. Chờ thêm một lát toàn bộ Tổng biên tập toàn cầu của các tạp chí trực thuộc đều đã tới đầy đủ, cuộc họp chính thức bắt đầu.

Buổi họp mới diễn ra được phân nửa thời gian thì cô càng cảm thấy khó chịu, lúc lên tổng kết mới nói được mấy câu đã thấy hoa mắt chóng mặt sau đó trước mắt tối sầm.

Khi tỉnh lại cô đã thấy mình nằm trong bệnh viện, còn khá mệt cộng với tác dụng của thuốc nên cô lại thiếp đi từ lúc nào không hay. Lúc tỉnh dậy lần nữa thì thấy người ngồi bên cạnh đã là Ngô Diệc Hiên lúc này đáng lẽ đang ở Los Angeles để chụp ảnh tạp chí.

Thấy Diệp Hạ muốn ngồi dậy Ngô Diệc Hiên kê gối lên cho cô dựa vào đầu giường. Diệp Hạ đang định mở miệng hỏi thì đúng lúc Dương Dĩnh đi vào phòng bệnh, thấy cô đã tỉnh liền mắng một trận tét tát: “Khi nào cậu mới chịu ăn uống cho tử tế, quan tâm chăm sóc đến sức khỏe của bản thân hả? Trong người không khỏe cũng không nói, cậu có biết lúc cậu bỗng dưng ngất đi khiến tớ lo muốn chết không hả? Một lần trước là quá đủ rồi nha”.

Cô đâu cảm thấy trong người có chỗ nào không khỏe: “Không phải đã tốt rồi sao?”.

“Haizz!!! Không nói nữa”. Dương Dĩnh thở dài quay sang nói với Ngô Diệc Hiên: “Anh tự mình xử lí đi, còn nói chuyện nữa chắc tôi tăng xông mất. Đến lúc tôi phải về rồi”.

“Tớ đã ngủ bao lâu rồi?”.

Lấy túi xách, Dương Dĩnh nhìn điện thoại rồi đáp: “Khoảng 6 – 7 tiếng”, sau đó liền rời đi.

Dương Dĩnh đi rồi không gian đã yên tĩnh trở lại, Diệp Hạ quay sang nhìn Ngô Diệc Hiên hình như anh đang giận. Cô làm nũng lấy lòng anh: “Đừng giận mà, em hứa lần sau sẽ chú ý đến sức khỏe của mình”.

Nhìn vẻ mặt của Diệp Hạ khiến Ngô Diệc Hiên không tức giận nổi, anh đưa tay gõ nhẹ vào trán cô: “Còn muốn có lần sau? Em có biết lúc sáng nhận được điện thoại của Dương Dĩnh làm anh sợ lắm không hả?”.

Diệp Hạ vội nói: “Tuyệt đối không có lần sau”.

“Bác sĩ nói em nghỉ ngơi không điều độ khiến cơ thể mệt mỏi dẫn đến động thai. May mà không sao”.

Có phải ban nãy cô nghe nhầm không vậy: “Em? Động thai?”.

Lần này Ngô Diệc Hiên sắp bị Diệp Hạ làm cho tức chết thật rồi: “Em đã mang thai được 6 tuần rồi. Vậy mà lại chú ý. Cho em thời gian 3 ngày thu xếp toàn bộ công việc sau đó ở nhà dưỡng thai”. Biết chắc

Diệp Hạ sẽ kì kèo nên anh nói tiếp: “Không thương lượng”.

Diệp Hạ đưa tay đặt lên bụng. Bảo bảo, xin lỗi. Từ giờ mẹ sẽ chú ý bảo vệ con thật tốt.

Cô đúng là quá vô tâm rồi, giờ nhớ lại mới thấy mình có biểu hiện của thời kì đầu mang thai mà lại không chú ý còn tưởng rằng dạ dày lại không tốt nên mới có cảm giác hơi buồn nôn. Cũng may không làm sao, nếu không cô sẽ hối hận cả đời mất.

Trong lúc Diệp Hạ ngồi kiểm điểm lại bản thân thì thời gian cũng trôi qua nhanh chóng, chai nước chuyền cũng đã hết. Làm xong thủ tục Ngô Diệc Hiên hộ tống Diệp Hạ về nhà. Đến nhà, anh xuống bếp nấu cháo cá cho Diệp Hạ, cả ngày hôm nay cô chưa ăn gì rồi.

Đợi cho cháo chín, Ngô Diệc Hiên nhắc nhở Diệp Hạ một số việc: “Thời kì đầu mang thai chưa ổn định nên khá nguy hiểm, cần chú ý một chút. Chủ yếu là ăn uống điều độ, bổ sung dinh dưỡng và vận động hợp lí, anh đã nhờ chuyên gia rồi nên không cần lo. Chúng ta ở lại đây dưỡng thai đến khi được 4 tháng, ổn định rồi quay về. Anh sợ em lại động thai”.

“Em biết rồi”. Trước đây, cô không chú ý đến sức khỏe bản thân giờ có thêm một tiểu bảo bối nên cần chú ý rất nhiều, tạm thời cảm thấy không quen lắm.

Nhận ra trạng thái cảm xúc của Diệp Hạ, Ngô Diệc Hiên ôm cô vào lòng: “Dần dần sẽ quen thôi”.

Diệp Hạ vùi mặt vào lòng anh: “Tại sao anh biết em mang thai mà lại bình tĩnh vậy?”.

“Lúc anh kích động em vẫn còn đang bận ngủ”.

Vì chỉ có 3 ngày để thu xếp mọi thứ nên Diệp Hạ vô cùng bận rộn. Hôm đầu thì đến tập đoàn bàn giao một số công việc quan trọng cho Trác Dật Phàm, số còn lại cô sẽ từ từ giải quyết nốt. Hôm sau nữa thì tới công ty thời trang giao công việc lại cho Daisy.

Trong suốt những ngày bận rộn, Diệp Hạ có thêm một cái đuôi luôn luôn đi theo canh chừng, không thì cứ luôn miệng nhắc nhở lúc nào cần nghỉ ngơi, lúc nào cần ăn uống khiến cho mọi người bàn tán sôi nổi còn cô vừa tức lại vừa cảm thấy ấm áp.

“Anh có cần phải lo lắng vậy không? Anh không có việc cần phải làm à?”.

Ngô Diệc Hiên đưa tay lên nhéo mũi Diệp Hạ: “Còn không phải vì anh lo lắng cho em?”. Sau khi biết tin Diệp Hạ động thai Ngô Diệc Hiên đã thẳng tay hủy toàn bộ lịch trình hoạt động và ném hết đống công việc cần làm cho Hạ Tuấn Lâm và Bạch Hạo Vũ. Bởi thế khiến cho hai kẻ một vừa lấy vợ, một sắp kết hôn chửi ầm lên vì bận rộn không có thời gian bên vợ.

“Anh yên tâm đi, em có thể tự chăm sóc cho bản thân mà”.

“Thế cách đây mấy hôm là ai phải vào viện”.

“...” Được, anh thắng. Cô không cãi lại được nên chỉ có thể ngoan ngoãn bị anh giám sát mà thôi.

Cuộc sống của Diệp Hạ bây giờ có quy luật rất rõ ràng. Buổi sáng rời giường lúc 7 giờ, ăn sáng, sau đó cùng Ngô Diệc Hiên đi tản bộ ở công viên trong khu. Tới chiều, Diệp Hạ ngồi giải quyết công việc, đọc giấy tờ mà thư kí mang tới còn Ngô Diệc Hiên dọn dẹp nhà cửa sau đó anh sẽ đưa cô đi tới lớp yoga. Vì cô mới học cách làm thú bông nên buổi tối là thời gian dành cho việc này hoặc đôi lúc có thể ngồi vẽ thiết kế.

Thời gian cứ thế trôi qua, Diệp Hạ mang thai đã được 4 tháng. Ngô Diệc Hiên cùng Diệp Hạ đi kiểm tra, mọi chỉ số đều bình thường, thai nhi phát triển đúng theo tiêu chuẩn. Đây chính là nhờ công của Ngô Diệc Hiên đã chăm sóc cô đúng chế độ dinh dưỡng. Cũng vì vậy nên dù mang thai 4 tháng dáng người của cô vẫn rất đẹp chỉ có bụng là lớn.

Tất cả đều đã ổn, Diệp Hạ theo Ngô Diệc Hiên về nhà. Vừa mới ra khỏi cửa an ninh sân bay Diệp Hạ đã thấy bố, mẹ hai bên đều đang đứng đợi. “Sao anh lại để ba, mẹ ra đón. Đường đi từ nhà tới đây rất xa. Còn nữa sao bố, mẹ em cũng ở đây?”.

“Không phải anh đã dốc sức ngăn cản thì ông nội và vợ chồng Nhã Ngôn cũng chạy tới. Bố, mẹ em nhận được tin em mang thai nên dừng chuyến du lịch bay từ Thái Lan sang đây”. Nói xong Ngô Diệc Hiên kéo hành lí,

nắm tay Diệp Hạ đi tới phía bố, mẹ đang đợi.

Mọi người cùng tới nhà ba, mẹ Ngô ăn cơm. Vợ chồng Nhã Ngôn cũng đưa Ni Ni tới góp vui. Ăn xong bữa tối, tất cả cùng ngồi quây quần ở phòng khách uống trà, nói chuyện.

Nhã Ngôn vui vẻ nói: “Cuối cùng Ni Ni nhà em cũng có em chơi cùng. Không biết em bé là trai hay gái nha?”.

Diệp Hạ nghe vậy liền nổi hứng: “Hay là mọi người thử đặt cược đi nếu bên nào sai thì đồ đặt cược sẽ là của con”.

Ngô Diệc Hiên ngồi cạnh ghé vào tai Diệp Hạ nói nhỏ: “Mau giấu cái đuôi của em đi, lộ ra rồi kìa”.

Diệp Hạ mím môi quay sang lườm anh: “Đừng cản trở em”.

Được rồi, bà xã đại nhân là trên hết. Anh sẽ im lặng ngồi đây và không nói gì.

Bắt được vào đúng chủ đề, mọi người đều xôn xao thảo luận. Bắt đầu từ ông nội: “Ta thấy ý này hay đó. Ta đoán là cháu gái, đặt cược một bức thư pháp của Tô Thức”. Chọn con gái còn có ba, mẹ Ngô và Đỗ Duệ Thần.

Còn lại ba, mẹ cô với Nhã Ngôn thì đoán là con trai và đều dùng những món đồ mà cô thích để đặt cược.

Sau khi mọi người đã chọn xong, Diệp Hạ cười tươi vui vẻ, lần này cô thu hoạch được một mẻ lớn rồi: “Con xin cảm ơn quà mà ông và ba, mẹ đã tặng”. Nói rồi, Diệp Hạ lấy tờ kết quả siêu âm giới tính thai nhi mà cô đã siêu âm ở Mỹ ra cho mọi người xem.

Khi đã xem kĩ tờ kết quả ông nội lườm Diệp Hạ một cái rồi mỉm cười nói: “Nhóc con, lại dám lừa bức thư pháp của ông”.

“Cháu đâu có biết là ông sẽ mang bức thư pháp đó ra đặt cược”. Nghe rồi, tất cả mọi người đều cười vui vẻ, không khí rất ấm cúng, hòa thuận.

Sau khi quay về Trung Quốc, Diệp Hạ cũng mang thai được hơn 4 tháng, đã qua thời kì kiêng kị nên Ngô Diệc Hiên công bố tin cô mang thai lên weibo để fan hâm mộ biết cùng chung vui, anh không có ý định giấu giếm. Tin vừa được đăng lên, weibo lập tức bùng nổ. Truyền thông, báo chí đua nhau đăng số ảnh chụp được ở sân bay, tất cả bạn bè và người hâm mộ đều gửi lời chúc mừng.

Về nhà cuộc sống của Diệp Hạ cơ bản vẫn theo quy luật như trước chỉ khác là có rất nhiều người tới thăm nên cô cũng bớt nhàm chán hơn.

Cuối cùng, vào một ngày mùa thu nắng vàng trải dài Diệp Hạ thuận lợi sinh hạ một bé trai kháu khỉnh. Ôm con trên tay, hai người được lên chức ba, mẹ đều cười mãn nguyện, hạnh phúc. Cuộc sống của họ lại bước thêm một trang mới với sự xuất hiện của thiên thần nhỏ.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!