Cướp Em Về Làm Bà Xã Của Anh

Chương 24: Nhát dao đâm vào tim



Tuyệt Nhan đã không thể để lần đầu của mình cho La Nhất Phàm người cô yêu nhưng cô lại đem lần thứ hai của mình dâng lên cho La Nhất Phàm.

Ngày hôm sau

Mặc Tư Thành còn nghĩ rằng kế hoạch của anh sẽ hoàn toàn có thể hủy được lễ đính hôn của Tuyệt Nhan nhưng cho đến khi...

- Mặc thiếu đây là thiệp mời của La Nhất Phàm gửi đến.

Mặc Tư Thành trong vui vẻ thì lại nhận được tấm thiệp mời dự lễ đính hôn của Tuyệt Nhan và La Nhất Phàm.

Phẫn nộ lẫn tức giận dâng lên trong người, tâm tình vui vẻ ban đầu đã hoàn toàn biến mất.

- La Nhất Phàm mày giỏi lắm! Như vậy mà cũng có thể chấp nhận.

Nhật Hào nhìn thấy Mặc Tư Thành nổi giận trong lòng cũng dấy lên nỗi bất an.

- Mặc thiếu, vậy...

- hắn đã mời chuẩn ta làm sao có thể không đến. Hôm nay tôi sẽ tặng hắn một phần đại lễ lớn khiến hắn vĩnh viễn không quên.

Mặc Tư Thành không muốn phải trực diện đụng độ với La Nhất Phàm nhưng mà La Nhất Phàm đã muốn khiêu chiến thì anh cũng không thể không tiếp nhận.

~

Lễ đính hôn được tổ chức ở tầng 2 của khách sạn Lodden ở trung tâm thành phố S.

Khung cảnh được trang trí đơn giản với tông màu chủ đạo là màu vàng.

Hôm nay Tuyệt Nhan mặc trên người chiếc lễ phục được La Nhất Phàm sai người chuẩn bị từ sáng sớm để giúp cô che đi phần cổ.

Trong lòng cô tuy rất tiếc nuối vì không thể mặc được lễ phục mà La Nhất Phàm đặc biệt chuẩn bị vì cô nhưng bên cạnh đó niềm vui trong lòng cô có thể bù đắp lại sự tiếc nuối ấy.

Tuy không được mặc lễ phục đã định trước nhưng đổi lại cô càng hiểu hơn về La Nhất Phàm. Nếu như không phải anh đại lượng không để ý việc trước đây thì buổi lễ hôm nay cũng sẽ không được diễn ra.

- cô dâu, khách mời đã đến gần đủ rồi, em mau chóng lên.

Chị họ của Tuyệt Nhan - Hải Ân từ bên ngoài đẩy cửa bước vào phòng thay đồ của cô dâu.

- em sẽ ra ngay, chị cứ ra trước.

Hải Ân gật đầu vui vẻ rời khỏi phòng.

Tuyệt Nhan lúc này trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, ngắm nhìn bản thân trong gương.

" CẠCH " cánh cửa mở ra, thân người quen thuộc của Mặc Tư Thành hiện lên trong tấm gương của Tuyệt Nhan.

Trong lòng cô lại dấy lên nỗi bất an.

- anh...sao anh lại đến đây? Đây không phải là nơi anh nên đến.

Mặc Tư Thành gương mặt hiện lên nụ cười đầy tà mị từng bước tiến về phía Tuyệt Nhan.

Cô sợ đến mức chân lùi về sau.

- nơi nào có em thì nơi đó anh đều có thể đến. Nhan Nhi em tại sao lại sợ anh như vậy? Anh không tốt hơn La Nhất Phàm đó sao?

Mặc Tư Thành nhìn cô với ánh mắt chứa đầy tình ý xen lẫn buồn bã.

- anh...anh tránh ra, anh không được tiến nữa. Anh...

Tuyệt Nhan sợ đến mức ngã lên trên bàn, tay lại vô tình chạm vào con dao gọt trái cây mà đưa về phía trước đâm thẳng vào ngực anh.

- anh tại sao lại không tránh?

Cô nhìn thấy bàn tay đầy máu của anh, trên ngực anh lại còn không ngừng rỉ máu. Mà trong lòng có chút đau lòng, lẫn hoảng sợ.

Rõ ràng anh có thể tránh được con dao trước mặt nhưng tại sao anh lại không tránh mà còn cố tiến lại gần để con dao đâm vào.

- anh tuyệt đối sẽ không tránh, nếu em đã muốn mạng của anh thì anh tình nguyện cho em.

Tuyệt Nhan rút con dao ra, hoảng sợ quăng con dao đầy máu dưới sàn.

Nhìn người đàn ông ngu ngốc trước mặt cô. Cô đã nói rõ và cũng đã bày tỏ thái độ với anh nhưng tại sao anh vẫn vì cô mà chịu lấy nhát dao đó?

Anh là đang giả vờ được cô để được tình yêu của cô hay là thật sự ngốc nghếch có thể manh mạng ra cược để đổi lấy tình cảm của cô?

- Mặc Tư Thành tôi nói rồi tôi không yêu anh, tôi rất hận anh. Tại sao anh cứ một mực bám lấy tôi không buông? Tại sao?

Tại sao? Cô hỏi anh là tại sao? Anh rốt cuộc có nên nói anh đã phải lòng cô và yêu cô từ ba năm trước?

- em hận anh cũng được, trách anh cũng được. Nhưng anh tuyệt đối sẽ không để em gả cho người đàn ông lợi dụng em.

Lợi dụng cô? La Nhất Phàm làm sao có thể lợi dụng cô? Lợi dụng cô La Nhất Phàm được cái gì chứ?

Tuyệt Nhan cười nhạt nhìn Mặc Tư Thành.

- anh mới chính là đang lợi dụng tôi. Mặc Tư Thành tôi xin anh tha cho tôi đi!

Từng lời cô nói cứ như nhát dao đâm thẳng vào tim của anh. Anh yêu cô bao nhiêu, bảo vệ cô bao nhiêu thì đổi lại chỉ một chữ hận của cô.

Hết chương 24