Cướp Em Về Làm Bà Xã Của Anh

Chương 3: Tuyệt Song và Lục Bảo đối đầu



Tuyệt Gia

- chị hai mừng chị trở về!

Thấy Tuyệt Nhan cô bé Tuyệt Song chạy ra mình rỡ nhảy lên ôm lấy cô

- em nặng quá, thành heo rồi đó!

Nghe Tuyệt Nhan nói cô bé Tuyệt Song cau mày chu mỏ làm bộ giận.

- em giận chị à?

- hứ....em mới không thèm.

Tuyệt Song giả vờ quay sang nơi khác, khoanh hai tay trước ngực

- thế nào, miệng nói không giận mà thái độ thì lại không nha.

- hứ....

- chị định tặng quà cho em mà em giận rồi thì thôi vậy, để chị tặng cho Lục Bảo.

- không! Em không giận chị mau đưa quà cho em, không được cho Lục Bảo thằng bé ấy nghịch lắm lại còn rất khó hầu.

- Haha....

- chị cười cái gì? Chị chế giễu em à?

- đâu có, chị chỉ cười Tiểu Song Song của chị mà cũng bị người khác chọc tức.

- hứ.... Chị cứ mỉa mai em hoài.

- thôi vào nhà đi cô nương, ba mẹ đang đợi đó.

- vâng

Hai chị em cô đi vào nhà đi ra sau vườn ở phía sau nhà thì nhìn thấy một cậu nhóc đang nghịch nước văng tứ tung xung quanh thì cả đám người hầu mà không ai dám đến ngăn cản.

- Lục Bảo cậu quậy đủ chưa?

Nghe tiếng gọi lớn từ phía xa vang lên cậu nhóc quay lại nhìn thì nhìn thấy cô bé Tuyệt Song đang tức giận cau mày hai tay chống hông nhìn về phía cậu.

Cậu nhóc bỏ vòi nước xuống chạy về hướng Tuyệt Song đứng nhưng lại nhìn về phía Tuyệt Nhan chị cô cất giọng nói

- chị Nhan Nhan, mừng chị trở về!

- lại là câu này nữa à? Chị chỉ mới rời khỏi nhà hơn 2 tuần thôi mà.

- em đợi chị về tặng quà em đó!

- haha.... Hai đứa này giống nhau dễ sợ, cứ thích chị đây tặng quà.

Tuyệt Nhan cô vừa dứt lời thì cả hai cô cậu nhóc cau mày nhìn đối phương đồng thanh nói

- giống nhau cái gì chứ?

Tuyệt Nhan lại cười lớn thêm một lần nữa rồi nói

- ôi, lại giống nhau nữa kìa!

- chị...

- thôi đùa thôi mà, hai em không cần căng thẳng như vậy đâu mà.

- không vui chút nào.

. Quà của hai đứa nè cầm đi rồi vào nhà ăn cơm.

~

Mặc Gia

- thiếu gia, lão gia gọi cậu lên thư phòng có việc.

Quản gia căn dặn cậu rời khỏi nhà đi đâu đó.

- ba tìm con?

- ngồi đi!

- có việc gì nói thẳng đi!

- muốn con kết hôn!

Kết hôn ư? Anh chưa nghĩ đến điều này với lại tuổi anh vẫn còn trẻ cần gì phải gấp như vậy chứ.

- kết hôn? Con sẽ không kết hôn với bất cứ ai ngoài cô ấy.

- vì một cô gái xa lạ 3 năm trước mà không chịu lấy vợ, không chịu quen bất cứ cô gái nào. Như thế đáng à?

Vì một người xa lạ mà anh bỏ qua tất cả những cô gái danh vọng tộc khác, như vậy xứng đáng sao? Đến cả việc cô đã kết hôn hay chưa anh còn không biết được, nếu như vô tình anh gặp lại cô mà cô đã kết hôn thì anh sẽ đưa ra lựa chọn thế nào? Tiếp tục theo đuổi hay là từ bỏ tình yêu mà mình đã dùng ra suốt 3 năm để tìm kiếm?

- con giống như ba thôi, ba si tình mẹ theo đuổi mẹ hơn 7 năm còn con chỉ mới 3 năm thôi mà. Con còn trẻ vẫn chưa muốn kết hôn khi nào cô gái 3 năm trước xuất hiện con nhất định sẽ kết hôn.

- đợi? Hơn 3 năm một chút tin tức về cô gái đó vẫn không có, thế lực gia đình chúng ta lớn như vậy mà vẫn không thể tìm được thì còn cách gì để tìm. Người ta muốn trốn, con muốn tìm cũng vô ích.

- ba nên nhớ không có gì là không thể đối với Mặc Tư Thành con.

- được, ba cho con thời gian 1 năm nữa nếu vẫn không có tung tích của cô gái đó con phải lấy đại tiểu thư Trương Gia, Trương Ái Kì.

~

- Tiểu Nhan con vừa về nhà thì ở lại mấy hôm rồi hẵng đi. Ở lại cùng ba mẹ đi thăm, xã giao với các cổ đông của công ty nhà chúng ta. Được không con?

Bà Kiều Phương mẹ cô ngồi bên cạnh con gái nói chuyện với cô. Nhìn thấy gương mặt bà Phương mẹ mình vô cùng kì vọng nên Tuyệt Nhan cô cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý. Cô trước nay không hề thích hay là có hứng thú với việc xã giao hay làm ăn ở tập đoàn nhà mình nhưng vì ba mẹ nên cô cũng miễn cưỡng xem thế nào.

Hết Chương 3