Cướp Em Về Làm Bà Xã Của Anh

Chương 30: Kẻ thù của kẻ thù là bạn



" ưm...buông ra... " Tuyệt Nhan cắn mạnh vào môi của Phạm Thành khiến anh ta đau đớn mà rời môi cô một cách không cam tâm.

- Phạm Thành tôi không nghĩ rằng anh lại là một tên cầm thú như vậy.

Phạm Thành lấy tay lau đi vết máu trên môi, cười nham hiểm đáp lại.

- cầm thú? Chỉ cần có thể biến em thành người phụ nữ của anh thì cầm thú hơn nữa anh cũng có thể làm ra được. Em đừng quên lần này anh trở về là để đạt được mục đích của mình, nếu không đạt được thì anh sẽ không thể bỏ cuộc dễ dàng như vậy. Bốn năm trước anh đã từ bỏ em nhưng bốn năm sau anh sẽ không bỏ cuộc giữa chừng.

Phạm Thành dứt lời liền mạnh tay xé rách chiếc áo sơ mi trên người cô. Bởi vì áo sơ mi vải mỏng lại thiết kế cài nút nên chỉ cần một chút lực đã có thể xé rách.

- Phạm Thành anh dừng lại vẫn còn kịp.

Dừng lại? Phạm Thành đã xuống tay thì làm sao có thể dừng lại, huống hồ chi trước mặt anh ta lúc này là một cảnh xuân tuyệt đẹp nếu dừng lại bỏ lỡ thì đến khi nào mới có thể thực hiện tiếp.

Phạm Thành cúi xuống đưa mặt vào bầu ngực đẫy đà trắng nõn của cô, đưa lưỡi định hưởng thức thì...

- tiên sinh anh không thể vào! Tiên sinh...

Mặc Tư Thành bất chấp việc nhân viên phục vụ cản vẫn đi vào. Vừa vào lại để anh nhìn thấy cô bị tên đàn ông mang danh anh họ của cô cưỡng bức cô. Anh làm sao có thể không tức giận, vung chân đá đá thẳng vào vùng eo của Phạm Thành khiến anh ta ngã nhào xuống sàn.

- xin lỗi anh đến muộn rồi!

Mặc Tư Thành dùng giọng nói ôn nhu để nói với cô.

Anh cởi áo vest ra choàng lên trên người che đi phần áo bị xé rách của cô.

Đám nhân viên phục vụ bên ngoài sợ đến mức không dám tiếp tục lên tiếng ngăn cản.

" hoá ra là đến bắt gian à? Anh ấy thật soái quá, lại còn rất ga lăng. "

Đám nhân viên nữ đứng bên ngoài ăn dưa hóng hớt chuyện nhà người ta.

- Lạc Ân vừa rồi nam nhân nào nhìn thấy vợ tôi bắt về hết cho tôi, một tên còn sót cũng không được.

Lệnh đã hạ xuống Lạc Ân chỉ có thể làm theo, sai thuộc hạ từ bên ngoài đi vào bắt ba tên nhân viên nam đi khỏi.

- các người muốn đưa họ đi đâu? Không được đi, các người bắt người là phạm pháp. Tôi sẽ báo cảnh sát!

Một nữ nhân viên mạo hiểm lên tiếng ngăn chặn.

- báo cảnh sát? Cô cứ việc mà báo nếu như cô cũng muốn đi cùng họ. Có trách là trách các người thích hóng hớt, nhìn thấy những gì không nên nhìn thấy. Đưa đi!

Nữ nhân viên vị anh doạ đến sợ chỉ có thể im lặng rồi chạy đi. Nếu còn ở lại ăn dưa nhà người ta thì chẳng phải cùng số phận với ba người kia sao? May mắn là vì họ đều là con gái nếu không cũng đã bị bắt đi cả rồi.

- anh là ai? Sao lại tự tiện...

Phạm Thành vừa khó khăn lắm mới đứng dậy sau cứu đá mạnh của anh thì một lần nữa lại bị anh đánh mạnh một phát vào mặt, máu từ miệng rất nhanh đã chảy ra.

- tao là ai? Mày nhìn xem hai chiếc nhẫn có thể nói lên điều gì? Mày là anh họ của vợ tao cho nên tao mới đứng đây nói chuyện tử tế với mày. Nếu không với hành động khốn nạn đó của mày đối với vợ tao thì Mặc Tư Thành tao đã sớm xử bắn mày rồi.

Phạm Thành nghe đến cái tên Mặc Tư Thành liền biến sắc.

Mặc Tư Thành là người thế nào, là ông hoàng có thể hô phong hoán vũ ở thành phố S này dám đắc tội với anh ta chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

- Mặc Tư Thành? Mặc gia và Trương gia chẳng phải có hôn ước sao?

- hôn ước có thể ràng buộc được Mặc Tư Thành tao sao? Đây là lần đầu cũng như lần cuối tao cảnh cáo mày, nếu sau này mày còn có ý nghĩa dám vượt quá bổn phận của người anh họ tao sẽ khiến mày cùng với gia đình mày chôn cùng.

Mặc Tư Thành quay người bế Tuyệt Nhan rời đi.

Để lại Phạm Thành người đầy vết thương, đau đớn đến đứng cũng không vững.

Mặc Tư Thành và Tuyệt Nhan vừa rời đi thì cánh cửa một lần nữa mở ra, xuất hiện trước mặt Phạm Thành là La Nhất Phàm và Mộ Ân Thiếu.

- các người là ai? Chẳng lẽ là người của...

La Nhất Phàm cười nhạt nhìn Phạm Thành đau đớn.

- chúng tôi và anh có cùng kẻ thù đó là Mặc Tư Thành.

Kẻ thù? Mặc Tư Thành có nhiều kẻ thù cũng không có gì lạ nhưng mà kẻ thù của anh đến tìm Phạm Thành để làm gì.

- kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Mặc Tư Thành đánh anh thế này, còn cướp lấy người phụ nữ anh yêu thích chẳng lẽ anh định bỏ qua cho hắn ta sao?

Câu nói " kẻ thù của kẻ thù chính là bạn " quả thật không sai. Mộ Ân Thiếu và La Nhất Phàm lợi dụng Phạm Thành để đối phó với Mặc Tư Thành.

Điều Phạm Thành cần là Tuyệt Nhan có thể về tay của anh ta, còn điều của bọn họ cần là Mặc Tư Thành thân bại danh liệt hai chuyện này tuy không liên quan nhưng có thể lợi dụng con cờ như Phạm Thành để ra tay.

- các người muốn tôi hợp tác? Điều kiện là gì?

Phạm Thành hiểu rõ một nguyên tắc làm ăn đó chính là trên đời không có bữa ăn nào là miễn phí cả. Nhất định phải có giá của nó, chỉ là mức giá phải trả là gì mà thôi.

- điều kiện rất đơn giản chúng tôi cần mạng của Mặc Tư Thành. Còn Tuyệt Nhan thì vẫn là của anh.

- được, tôi đồng ý hợp tác.

Hết chương 30