Cướp Em Về Làm Bà Xã Của Anh

Chương 31: Trở về Tuyệt gia



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc Tư Thành đưa Tuyệt Nhan trở về Thanh Hoa viên, còn bế cô lên phòng của anh.

- đây không phải phòng của tôi.

- anh biết, em ngoan ngoãn đi. Anh sai người chuẩn bị quần áo mới cho em.

Mặc Tư Thành nói rồi nhấc điện thoại lên gọi một cuộc.

Chưa đầy 3 phút thì quần áo mới cũng đã được đưa đến.

- chị đặt trên giường đi.

Lạc Ân mang quần áo vào rồi ra ngoài.

- anh biết tôi mặc size gì sao?

Cô tò mò hỏi, vì cô nhớ trước nay cô chưa từng nói qua số đo hay size quần áo của cô cho bất kỳ ai, ngay cả mẹ cô cũng không biết thì anh làm sao lại biết.

- em có cần anh nói rõ luôn từng cái không?

Cô vô thức gật gật đầu. Cô cũng muốn xem anh rốt cuộc có nói đúng hay là chỉ nói bừa.

- áo lót size 38, quần lót size M, quần áo và váy đều là size S. Còn nữa số đo 3 vòng của em là 85 - 62 - 90. Anh nói không biết có đúng không?

Cô trợn tròn mắt đầy kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt, sao lại có thể nói đúng không sai một li nào như vậy chứ.

- anh chỉ cần chạm qua, nhìn qua đều sẽ có thể nắm bắt số đo chuẩn. Em cũng không cần quá kinh ngạc, em là duy nhất anh đoán được.

Ý gì đây? Anh nói như vậy là rốt cuộc muốn ám chỉ với cô cái gì?

- tôi...tôi thay quần áo.

Tuyệt Nhan bị gượng đến đỏ mặt, cầm lấy bộ quần áo trên giường chạy đi thay.

- cả cơ thể em anh đều nhìn thấy cả, còn ngại gì nữa. Em thay tại đây đi!

Cô lườm sang anh một cái. Bộ dáng nói chuyện của anh lúc này thật sự là vô cùng vô lại, một chút đứng đắn cũng không có.

Nhìn thì nhìn nhưng cô vẫn biết ngại chứ. Còn bảo cô công khai đứng trước mặt anh thay quần áo. Đùa à?

- vô lại!

Tuyệt Nhan nhanh chóng chạy vào phòng tắm thay quần áo trước khi cơn thú tính của Mặc Tư Thành lại lên.

" CẠCH " cửa phòng tắm mở ra. Tuyệt Nhan trên người mặc một chiếc váy xoè màu hồng phấn, hoạ tiết đơn giản, phần eo được tạo để làm điểm nhấn khoe trọn vòng eo thon gọn của cô. Trông cô mặc lên vô cùng thanh thoát, lại nhẹ nhàng.

Anh rất tỉ mỉ để chọn một chiếc váy tuy kín đáo che đi phần cổ nhưng vẫn khiến cả người cô khi mặc sẽ toát lên khí chất và vẻ đẹp vốn có của mình.



- mắt thẩm mỹ của chị Lạc Ân cũng tốt thật đấy, chiếc váy này tôi rất thích.

Cô nói như vậy trong lòng anh có chút chua xót. Cô lại không tin mắt thẩm mỹ anh tốt hay sao mà lại nói là Lạc Ân chứ.

- là anh chọn, em thích thì tốt. Bây giờ chúng ta nên đến gặp mặt người lớn một chút.

Tuyệt Nhan không hiểu ý câu sau của anh cho lắm liền giương ra bộ mặt khó hiểu.

- chẳng phải em muốn về nhà mẹ vài hôm sao? Anh đưa em đi, sẵn tiện đưa sính lễ đến luôn. Lần trước anh đột nhiên cầu hôn em, sau đó lại bắt em về đây mà không nói một tiếng với ba mẹ cho nên hôm nay về để nhận lỗi.

Tuyệt Nhan nghe câu giải thích thì hiểu ra.

- sính lễ? Anh đừng nói sính lễ nhà anh đều nhiều như của Tư Kiệt.

- của anh làm sao có thể so sánh với sính lễ của thằng nhóc đó được.

Tuyệt Nhan suýt chút nữa đứng không vững.

Sính lễ của Mặc Tư Kiệt có thể nuôi cả đời của mấy con người. Mà anh lại nói của anh lại không thể so sánh với cậu nhóc đó, chẳng phải ý là của anh nhiều hơn sao.

Lần này cô quả thật gặp phải đại gia rồi. Còn là đại gia vừa trẻ tuổi lại vừa đẹp trai, là cực phẩm của cực phẩm hiếm gặp luôn.

- em nghĩ gì thế? Đi thôi!

Tuyệt Nhan nhanh chóng đập tan suy nghĩ của cô.

Cô không biết từ khi nào mà bản thân mình đã mê trai như vậy, lại còn mê tiền của trai nữa mới chịu. Sự lạnh lùng, kiêu hãnh lúc trước của cô đâu rồi?

Nếu để Mặc Tư Thành biết thì thật sự rất mất mặt luôn là đằng khác.

~

Chiếc xe Maybach màu trắng lăn bánh vào biệt thự của Tuyệt gia.

Mặc Tư Thành mở cửa xe bước xuống trước, sau đó đi về phía bên kia mở cửa đưa tay mời Tuyệt Nhan bước ra. Hành động tuy đơn giản nhưng lại vô cùng ga lăng thu hút sự chú ý của người làm trong nhà Tuyệt gia chạy ra.

- chị hai, chào mừng chị về nhà mẹ!

Tuyệt Song vui mừng chạy lao về phía Tuyệt Nhan dang rộng tay định ôm lấy Tuyệt Nhan thì liền bị cô phủ một cách dứt khoát.

Cô ban đầu cknf có ý định dang tay chào đón em gái mình nhưng khi nghe cô bé nói đến " nhà mẹ " cô liền thay đổi thái độ, không dang tay với Tuyệt Song nữa mà trực tiếp choàng ôm lấy cánh tay của Mặc Tư Thành bên cạnh.

Cô là đang giận dỗi bởi vì cô còn chưa chính thức gả đi mà cô bé không biết điều này lại xem cô như người đã gả đi, hôm nay về nhà mẹ thăm hỏi sau khi lấy chồng.

- chị hai, chị thấy sắc mà trở mặt không nhận em gái này luôn à?

Tuyệt Song phụng phịu nói.

Mặc Tư Thành đứng bên cạnh nhìn hai chị em thích dỗi cười cười.

Từ sau khi biết được Tuyệt Nhan là cô gái 3 năm trước thì anh đã cười nhiều hơn. Sắc mặt tản băng năm nào cũng từ từ tan chảy theo nụ cười rạng rỡ của anh.

- anh rể, chị hai mời vào nhà!

Mặc Tư Thành cười nhìn Tuyệt Song, cô bé này thật sự vô cùng hiểu chuyện nha. Nhanh như vậy đã đổi cách xưng hô đúng.

Bên trong ông Tuyệt và bà Tuyệt đang ngồi trên bàn ăn.

- ba mẹ, con gái bất hiếu về rồi.

Bà Tuyệt vừa nhìn thấy Tuyệt Nhan liền không cầm lòng chạy lại ôm lấy cô.

- con gái, con sao có thể nói như vậy được? Có trách là trách ba mẹ nhìn nhầm con người của La Nhất Phàm, để con suýt nữa gả cho một tên cặn bã, lợi dụng con làm bàn đạp tiến thân của cậu ta.

Bà Tuyệt ban đầu rất hài lòng với cậu con rể như La Nhất Phàm nhưng sau khi biết được chuyện của anh ta thì bà đã dứt khoát chấm dứt quan hệ, gạch rõ ranh giới với La Nhất Phàm. Còn về Mặc Tư Thành bà từ lần ăn cơm lần trước đã có hảo cảm với Mặc Tư Thành, cảm thấy tính tình của cậu cũng không tệ chỉ là không cười nhiều như La Nhất Phàm.

Nhưng thà rằng vậy vẫn còn tốt hơn chỉ có miệng lưỡi nịnh nọt. Huống hồ Mặc Tư Thành lại là người cứu con gái bà năm xưa, đồng thời cũng giúp Tuyệt gia có thêm một đứa con gái nhỏ bà quý còn không kịp làm sao mà không thích được.

- hai đứa ngồi xuống cùng dùng cơm đi.

Mặc Tư Thành cùng Tuyệt Nhan ngồi xuống bàn ăn.

Ông Tuyệt một chữ cũng không nói thêm mà im lặng ăn hết bữa cơm.

- ông xã hôm nay sao anh lại không nói gì vậy? Anh có phải là giận con gái không? Con bé cũng là thân bất do kỷ bị người khác lợi dụng mà không biết.

Trong lúc bà Tuyệt đang dọn chén bát ra sau bếp thì kéo theo ông Tuyệt từ trên bàn ăn xuống, nói nhỏ với ông.

Bà không hi vọng vì một người không đáng mà khiến cho tình cảm bao năm qua của ông và con gái bị rạn nứt.

- anh không hề giận con bé, chỉ là anh muốn suy nghĩ thật kỹ để đưa ra quyết định. Anh không muốn con gái chúng ta một lần nữa lại bị đàn ông làm tổn thương.

Bà Tuyệt mỉm cười gãi đầu, hoá ra là bà trách nhầm chồng mình.

- Tư Thành cậu lên thư phòng cùng ta một chút, ta có chuyện muốn nói với cậu.

Tuyệt Nhan có chút không an tâm cho nên lên tiếng thăm dò thái độ của ông Tuyệt.

- ba có chuyện gì mà không thể nói tại đây? Sao lại phải lên thư phòng?

Ông Tuyệt xưa nay rất nghiêm khắc việc ông quyết định thì sẽ không đổi được. Lần này lại vì hạnh phúc cả đời của con gái ông, ông nhất định phải xác nhận lại với Mặc Tư Thành một số việc rồi mới có thể đưa ra quyết định vì vậy mới cần lên thư phòng.

- con cứ ngồi ở đây đợi đi. Đừng hỏi nhiều!

Hết chương 31