Cướp Em Về Làm Bà Xã Của Anh

Chương 32: Vở kịch ân ái



- bác Tuyệt có chuyện gì bác cứ nói thẳng.

Mặc Tư Thành và ông Tuyệt lên đến phòng khách.

Vừa bước vào Mặc Tư Thành đã trực tiếp mà không vòng vo.

- tôi chỉ muốn biết ý của cậu thế nào. Vị hôn thê của cậu ai mà không biết là Trương tiểu thư, bây giờ cậu lại cầu hôn muốn lấy con gái tôi thì con gái tôi sẽ bị người đời bàn tán thế nào. Thanh danh của con gái tôi có thể vì cậu mà bị hủy bất cứ lúc nào. Tôi không muốn vì cậu mà Trương tiểu thư đến tìm con gái tôi gây khó dễ, con bé còn nhỏ chưa đủ chính chắn càng không hiểu sự đời nhiều như cậu.

Ông Tuyệt nói đến cùng chỉ muốn con gái ông có được một danh phận chính thức, mà danh phận này phải là do chính Mặc Tư Thành xác nhận.

Anh đúng là đã cầu hôn với con gái của ông nhưng có thể gả được hay không lại là một chuyện khác. Lần trước việc của La Nhất Phàm đã khiến ông rút ra kinh nghiệm, ông không muốn bản thân ông một lần nữa đưa ra phán quyết sai lầm ảnh hưởng cả đời con gái của mình.

- bác Tuyệt nếu vì chuyện này là khúc mắc không thể tháo gỡ được ở trong lòng bác thì Mặc Tư Thành con lấy danh dự đảm bảo với bác sẽ cho bác một câu trả lời thích đáng. Còn về việc Trương Ái Kì con sẽ không để cô ta động đến Nhan Nhi, bác có thể yên tâm.

Ông Tuyệt gật đầu không đáp lại. Trong lòng dường như đã có một suy nghĩ khác.

Tuyệt Nhan ngồi dưới đại sảnh rất lâu mới thấy Mặc Tư Thành một mình đi xuống.

- ba tôi đã nói gì?

Cô muốn biết ba cô có phải là gây khó dễ cho anh không?

- em đang quan tâm anh sao?

Nhận được sự quan tâm của cô, anh liền tỏ thái độ không đứng đắn.

- nằm mơ! Tôi chỉ là tiếc sính lễ mà anh chuẩn bị thôi.

Cô cười cười nhìn anh mà nói. Thái độ cũng có chút chột dạ.

- Tư Thành con ở lại dùng trái cây rồi hãy về.

Bà Tuyệt từ dưới bếp mang lên một đĩa trái cây được gọt sẵn.

- mẹ, Tư Thành anh ấy nói rồi sẽ cùng con ở lại Tuyệt gia vài hôm. Tư Thành anh nói đúng không?

Cô cười nhẹ răng một cách gượng gạo nhìn anh ý muốn anh phối hợp với cô.

- vợ con nói rất đúng.

Anh cũng không vừa, đưa tay đặt lên eo cô mà ôm lấy, còn giả vờ thân mật cúi xuống hôn lên má cô một cái.

Cô đã muốn anh phối hợp thì anh đành giúp cô diễn tròn vở kịch.

- hai đứa con còn chưa kết hôn mà đã ngọt ngào như vậy, sau này chắc chắn kết hôn rồi sẽ càng ân ái cho mà xem. Mẹ cảm thấy vô cùng vui!

Tuyệt Nhan cố gắng gượng cười nhìn mẹ cô đang vui vẻ. Nhưng cũng không quên lườm sang Mặc Tư Thành đang chiếm tiện nghi trên người cô.

Ôm cô thì thôi còn dám công khai hôn cô trước mặt người khác. Thương nhân như anh làm ăn cũng thật là quá hời đi chứ. Chẳng bù cho cô bị lợi dụng mà vẫn phải cố cười phối hợp.

" RENG " điện thoại Mặc Tư Thành vang lên khiến cho Tuyệt Nhan cảm thấy vô cùng vui mừng vì sắp được thoát khỏi.

Nhưng không, cô vui mừng quá sớm khi điện thoại của anh lại để bên túi quần bên trái là bên cánh tay đang nhét vào túi quần, vừa thuận tiện để lấy ra mà nghe.

" chuẩn bị xong chưa? "

Đầu dây bên kia vang lên một giọng Lạc Ân đáp lại.

" đã chuẩn bị xong rồi ạ. "

" tôi biết rồi "

Chỉ nói một câu ngắn gọn đáp lại bên đầu dây kia xong anh liền tắt máy.

- Tư Thành anh có việc thì mau đi đi. Em có thể ở lại đây, chờ anh về.

Lần đầu anh nghe thấy cô lại nói chuyện với cô bằng giọng dịu dàng như vậy, còn tỏ ra như một người vợ hiền thông cảm cho chồng.

Không những vậy cô còn đưa ánh mắt đầy ôn nhu nhìn anh.

Nếu cô đã muốn anh đi như vậy thì anh thuận theo ý cô một chút.

Anh cười đáp lại cô, tay khẽ vuốt nhẹ mái tóc, cúi đầu hôn khẽ lên môi khi cô vẫn còn chưa kịp đề phòng.

- vợ, em nhất định phải đợi anh quay lại.

Tuyệt Nhan bị hôn lén liền tức đến đỏ mặt, tay nắm chặt thành quyền cố gắng gượng cười lần cuối trước khi anh rời đi.

- Nhan Nhi hai vợ chồng con thật giống với ba mẹ ngày xưa vô cùng ân ái.

Cô khinh? Tình cảm của cô và anh làm sao có thể so sánh được với tình cảm mấy chục năm qua của ba mẹ cô. Tình cảm của cô và anh cùng lắm chỉ có thể so sánh với hai kẻ oan gia mà thôi.

Mặc Tư Thành luyến tiếc buông Tuyệt Nhan ra, rời khỏi.

- mẹ, ăn trái cây đi. Thật sự rất ngọt!

Tuyệt Nhan nhìn thấy anh rời đi thì vô cùng vui vẻ. Ngồi xuống còn có tâm tình ăn trái cây một cách ngon lành.

- ngọt thế nào cũng không ngọt hơn là tình cảm của Tư Thành dành cho con. Con đó, lớn rồi sắp thành vợ người ta, thành dâu nhà người rồi thì phải học cách trưởng thành một chút. Tư Thành tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng mà mẹ có thể nhìn thấy được cậu ấy đối với con là chân tình. Con nhất định phải trân trọng!

Tuyệt Nhan chỉ gật đầu qua loa, miệng thì cứ bỏ trái cây vào mà nhai liên tục. Cô là đang vui vẻ vì không phải thấy mặt của Mặc Tư Thành.

Nhưng niềm vui chưa kéo dài được 10 phút thì Mặc Tư Thành từ bên ngoài đã quay lại. Phía sau còn có Lạc Ân và Nhật Hào đang cầm theo rất nhiều đồ đạc.

Trong lòng nghĩ cô liền nghĩ phải chăng là anh muốn dọn đồ đạc qua đây ở luôn sao? Chuyện này không được! Nếu anh cứ qua đây ở thì chẳng phải ngày ngày cô đều phải giả vờ ân ái với anh hay sao? Cô mới là không cam tâm tình nguyện.

- Mặc Tư Thành anh định làm trò gì vậy?

Tuyệt Nhan bức xúc trước hình ảnh trước mặt liền lột bỏ bề ngoài của người vợ hiền lúc nãy mà gọi cả họ tên anh mà nói.

Bà Tuyệt kinh ngạc nhìn sang thái độ của con gái mình một cách không hài lòng.

Hết chương 32