Cướp Em Về Làm Bà Xã Của Anh

Chương 43: Trương Ái Kì



Tuyệt Nhan rót nước đặt trên bàn mời Trương Ái Kì, miệng vẫn luôn cố gắng nở nụ cười.

- tôi biết là tôi cướp mất...

Tuyệt Nhan định lên tiếng xin lỗi và giải thích với Trương Ái Kì về việc cô gả cho Mặc Tư Thành nhưng cô chỉ nói được vài chữ đã bị Trương Ái Kì cố ý trượt tay làm đổ ly nước xuống sàn để giả vờ không nghe lời cô vừa nói ra.

- xin lỗi... Tiểu Nhan cô vừa mới nói gì vậy? Tôi nghe không rõ, có thể nói lại không?

Tuyệt Nhan vẫn cố gắng gượng cười, đáp lại bộ dạng giả vờ của Trương Ái Kì.

- không có gì, tôi chỉ là muốn hỏi cô có cần thêm gì không, tôi sẽ sai người đi lấy.

- thật xin lỗi tôi quá bất cẩn rồi. Cô có thể làm một ly nước khác cho tôi được không?

Tuyệt Nhan không nói gì đứng dậy đi ra phía sau bếp.

Hôm nay Trương Ái Kì đột nhiên đến vào trưa hè, lại đúng lúc người làm trong nhà đi chợ mua thức ăn chiều nên vẫn chưa trở về cho nên Tuyệt Nhan chỉ có thể đích thân mang bụng bầu đi làm việc.

Còn Lạc Ân thì cũng không tâm tích đâu cả, chỉ biết rằng sau khi nhìn thấy Trương Ái Kì thì Lạc Ân đã rời khỏi Thanh Hoa viên, còn việc trở về hay chưa Tuyệt Nhan cũng không mấy quan tâm.

- nước của cô, thật xin...

Tuyệt Nhan mang ly nước ra đặt trước mặt Trương Ái Kì lần nữa, nhưng cô vừa đặt ly xuống chưa kịp nói hết lời thì đã Trương Ái Kì đã đứng dậy định rời khỏi.

- cô về sao?

Nhìn thấy Trương Ái Kì định đi cô liền lên tiếng hỏi.

- công ty vừa gọi đến tôi không thể không về. Đúng rồi, ly nước do cô làm tôi xin cạn trước. Xem như là xin lỗi với cô!

Tuyệt Nhan vẫn mỉm cười, giơ tay cầm lấy ly nước lọc trên bàn đưa lên miệng định uống thì đột nhiên bỏ xuống.

- nước này vừa rồi có kiến vào cho nên không thể kính cô. Xin lỗi nhé!

Trương Ái Kì vẫn giữ sắc mặt lạnh lùng vốn có, đột nhiên cười nhẹ đáp lại lời nói của cô.

- mắt cô cũng thật tinh, không sao đâu tôi uống là được rồi. Lần sau đến tôi sẽ sai người thông báo một tiếng, như vậy cô...

- nếu có lần sau thì hẹn ở nhà hàng nhé, tôi là thai phụ không tiện xuống bếp. Cô cũng thấy đó, trong nhà rộng lớn như vậy cũng chỉ mỗi một mình tôi, đám người làm đều đi mua thức ăn chuẩn bị chiều cả rồi.

Sau khi tiễn Trương Ái Kì rời khỏi. Cô nhanh chóng quay lại bàn cầm lấy nước trên tay đưa cho tên vệ sĩ gác cổng, dặn dò:

- đi xét nghiệm nước này cho tôi, ngày mai tôi muốn có bản xét nghiệm gấp.

Tên vệ sĩ khó hiểu cầm lấy ly nước trên của cô, khó hiểu nhìn cô.

" một ly nước mà cũng cần đi xét nghiệm ư? Làm như phim cung đấu sợ bị hại hay gì? " Đây chính là tiếng lòng của tên vệ sĩ, chỉ là không thể nói ra được.

~

- Mặc thiếu như ngài dự liệu Trương tiểu thư quả thật đến thăm hỏi thiếu phu nhân.

Nhật Hào nhận được cuộc gọi của Lạc Ân ở Thanh Hoa viên, sau khi nghe xong liền đi báo ngay lại cho Mặc Tư Thành.

- bảo Lạc Ân điều tra và xem xét kỹ đồ đạc trong nhà, nhất là nước uống và thức ăn cho Nhan Nhi, phải đảm bảo an toàn. Với bản chất của Trương Ái Kì sẽ không ra về với hai bàn tay trắng mà không có thủ đoạn bên trong.

Mặc Tư Thành và Trương Ái Kì cũng xem như một nửa thanh mai trúc mã vì từ lúc 7 tuổi đến năm 20 tuổi đã cùng nhau lớn lên, Mặc Tư Thành làm sao có thể không hiểu được tâm tư của người phụ nữ như Trương Ái Kì.

~

- chị hai, nhớ chị quá! Hôm nay em đến thăm chị đấy, chị vui không?

Tuyệt Song ở nhà buồn bả liền bảo tài xế đưa đến Thanh Hoa viên thăm Tuyệt Nhan, nhưng cô bé đã lựa chọn thời gian kỹ càng khi biết Mặc Tư Kiệt không có nhà mới đến.

Cô bé không phải là không có thiện cảm với Mặc Tư Kiệt mà là bản mặt của Mặc Tư Kiệt còn dày hơn cả anh trai của mình Mặc Tư Thành, vừa gặp cô bé đã bám lấy không buông.

Cô bé đã từng nói với Mặc Tư Kiệt một câu " anh cứ như là chó nhìn thấy xương, bám tôi làm gì chứ? "

- Tư Kiệt hôm nay ở nhà, cậu nhóc biết tin em đến nhất định sẽ rất vui.

Tuyệt Song trợn tròn mắt nhìn Tuyệt Nhan.

- em không thích đùa đâu. Có người báo với em Mặc Tư Kiệt đã đi nên em mới đến đấy. Chị nói vậy...

- nội gián mà em phái đi là thuộc hạ của anh trai, em nói xem lời nói của hắn ta có đáng tin không?

Mặc Tư Kiệt trên người áo thun trắng phối với quâdn jean đen, mái tóc chải chuốt gọn gàng trên lầu đi xuống.

Cậu nhóc tuy mới 12 tuổi nhưng được coi là một cực phẩm. Mặc Tư Thành có nhan sắc khiến người khác bị câu hồn đoạt phách thì Mặc Tư Kiệt có nhan sắc khiến người khác khát khao ngắm nhìn mãi, tuy lạnh lùng nhưng lại có cảm giác dễ gần hơn Mặc Tư Thành rất nhiều.

- Mặc! Tư! Kiệt!

Tuyệt Song tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn thẳng vào Mặc Tư Kiệt đang cười đắc ý.

- hai em cũng xem là vợ chồng, chuyện vợ chồng có gì lên phòng đóng cửa lại từ từ nói.

Tuyệt Nhan cười hì hì nhìn cô em gái đang tức giận đến đỏ mặt của mình.

Tuyệt Song lắc đầu ngán ngẩm nhìn cô.

- chị vì sính lễ mà bán rẻ em gái như em thì thôi đi. Lời nói này mà chị cũng nói ra được, em đi về. Sau này tuyệt đối sẽ không đến thăm chị nữa.

Tuyệt Song nói rồi quay lưng rời khỏi ngay lập tức.

Mặc Tư Kiệt cũng nhanh chóng đuổi theo.

Đúng lúc này Mặc Tư Thành bên ngoài đi vào.

- còn biết đường về à? Cả ngày hôm qua anh đi đâu thế?

Vừa nhìn thấy Mặc Tư Thành sắc mặt của Tuyệt Nhan liền nhanh chóng thay đổi.

Tuy miệng cô luôn nói không có tình cảm với anh nhưng trái tim cô thì luôn có vị trí nhất định dành cho anh.

Cũng vì như vậy mà sau khi biết tin Trương Ái Kì trở về cô suốt ngày đều không vui vẻ, sợ rằng Mặc Tư Thành sẽ bỏ rơi cô mà đến bên Trương Ái Kì.

Cô trước đây có nhan sắc xinh đẹp nhưng từ sau khi mang thai cả người đều không được như trước, vì vậy cô không an tâm về Mặc Tư Thành.

- em ghen thì tốt. Sau này anh muốn em ghen như vậy, chứ không muốn em cái gì cũng giả vờ.

Mặc Tư Thành ngồi xuống bên cạnh Tuyệt Nhan, nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc cô, giọng nói trầm ấm lại vô cùng dịu dàng khiến cơn giận trong người cô cũng nhanh chóng làm dịu đi.

- anh đã biết chuyện Trương Ái Kì đến tìm em, cũng biết được chuyện cô ta bỏ thuốc hại em sảy thai. Em yên tâm, anh nhất định sẽ đòi lại công đạo cho em!

Tuyệt Nhan không nói gì chỉ mỉm cười đáp lại.

Cô cũng không có ý định nói với anh về việc hôm qua Trương Ái Kì đến đây, còn quan sát cô ta qua camera nhìn thấy cô ta hạ thuốc cô cho anh biết, vì cô không muốn anh phải đứng giữa người vợ như cô và cô gái thanh mai trúc mã như Trương Ái Kì.

- thật ra thì...

" RENG " cô định mở miệng nói gì đó thì điện thoại anh đã vang lên ngắt ngang lời nói của cô.

" Mặc thiếu đã xử lý người rồi. "

" tôi biết rồi. Chuyện này tôi không muốn Nhan Nhi biết, cậu nghe rõ chứ? "

Mặc Tư Thành nói rồi liền cúp máy, không để bên đầu dây kia có cơ hội nói thêm gì nữa.

- anh có công việc thì đi xử lý đi.

Tuyệt Nhan đứng dậy đi về phía Mặc Tư Thành vừa cúp máy, bỏ điện thoại vào trong túi.

- hôm nay em muốn đi đâu, anh sẽ cùng em đi. Cả ngày hôm nay anh dành riêng cho một mình em.

Hết chương 43