Đa Dạng Sắc Tình

Chương 39



Khi cô tỉnh lại, đập vào mắt là căn hộ riêng của mình, nơi cô lén lút cất giữ những tình cảm, những tấm hình của hắn. Cô mê man một lúc mới ý thức được gì, vội vàng ngồi bật dậy, vừa dứng dậy, cô đã thấy hắn ngồi trên ghế, trên tay đang lật từ trang album hình.

Hắn thấy cô tỉnh, ánh mắt đen láy không rõ nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục nhìn album. Cô như bị định thân chú, chỉ có thể đứng yên, lo lắng không chừng nhìn về phía hắn. Cô không cảm thấy cơ thể có gì không đúng, chắc hẳn trong lúc cô hôn mê hắn không để bác sĩ làm phẫu thuật phá thai. Bây giờ cô phải làm sao? Cô vô thức vuốt ve bụng nhỏ bằng phẳng.

Hắn xem xong, khép lại quyển album, ánh mắt nhìn thấy động tác này của cô, hơi có chút trầm mặc.

"Lại đây."

Hắn vẫy tay, giống như chiêu một con cún nhỏ.

Cô cũng thật sự đi lại, luống cuống bắt váy.

"Ngồi xuống đi."

Hắn ý bảo cô ngồi xuống cái ghế bên cạnh, không ngờ cô lại ngồi bệt xuống sàn nhà, ánh mắt đen lo lắng nhìn hắn, cô giống như hạ quyết tâm nào đó, đưa hai tay ôm chặt lấy chân hắn, giọng nói nhỏ nhẹ khẩn cầu.

"Xin anh tin tưởng em. Em yêu anh từ lâu, em thấy anh có bạn nữ, em thật sự không cam lòng, cho nên em muốn ngủ với anh ba lần. Thật sự em chỉ muốn cho tình yêu sai trái này một kết thúc. Em chỉ muốn bên cạnh anh, có được anh dù chỉ là ép buộc hèn mọn. Em không hề đồ tiền bạc hay danh phận gì cả. Em chỉ cần anh."

"Em thật sự có uống ngừa thai. Anh tin em đi. Nếu em có nửa lời dối trá, sẽ vĩnh viễn bị..."

"Không cần nói nữa." Hắn cau mày cắt đứt lời thề độc của cô.

Cô run run môi. Cô thật sự không biết bản thân phải làm sao với đứa bé trong bụng. Đầu cô gục xuống, tựa vào đầu gối hắn.

Hắn nhìn ảnh của mình để trên bàn ngủ của cô, trong lòng cũng khó tả. Nhưng hắn dù sao cũng đã là một người đàn ông, trải qua nhiều trắc trở khó khăn, chuyện tình cảm tuy khó giải quyết hơn dự án lớn gấp trăm ngàn lần, hắn vẫn chuẩn xác đưa ra quyết định.

"Đứng lên. Đi thay quần áo. Chúng ta trở về nhà lớn."

Cô không thể tin nhìn hắn, trong lòng cũng không xác định rõ ràng ý tứ của hắn, nhưng bây giờ cô rất mê man, không biết bản thân phải làm sao, cô chỉ theo bản năng ngoan ngoãn nghe lời hắn. Đi thay đồ, lên xe, về nhà lớn.

Triệu cha và mẹ cô đều đã ngồi ở trên ghế sô pha, hắn và cô đi vào. Vừa ngồi xuống, hắn liền nói.

"Cha và dì li hôn đi."

Triệu cha trà cũng không uống, mẹ cô và cô đều trợn to mắt.

"Con đã ngủ với em ấy. Cha và dì li hôn xong, con và em ấy sẽ đính hôn. Năm sau nếu cha và dì muốn phục hôn, pháp luật cũng công nhận."

Triệu cha bị hắn ngữ ra kinh người đến choáng váng, sau một lúc mới hoàn hồn. Ông nặng nề nhìn hắn và cô, hít sâu.

"Con đi lên thư phòng với ta."

Hắn đứng dậy đi theo Triệu cha đi lên lầu. Phòng tuy cách âm rất tốt, cô đứng bên ngoài, châu đầu ghé tai cũng nghe loáng thoáng tiếng chửi của Triệu cha, còn nghe tiếng roi quật vào da thịt. Cô hoảng sợ, cô từng thấy trong phòng Triệu cha có cây roi rất thô, nhưng ông chưa từng dùng đến. Cô chỉ nghĩ cây roi đó để trưng bày thôi, không ngờ lần này ông lại dùng nó đánh hắn. Cô vội vàng gõ cửa phòng, khóc đến không thở ra hơi cầu xin Triệu cha.

Cô lần đầu tiên biết được hậu quả của sự tùy hứng ích kỷ của bản thân. Cô thà Triệu cha đánh cô, cũng không muốn hắn thay cô chịu đòn.

Xong trận đòn này, Triệu cha và mẹ cô li hôn, hắn quả nhiên thật sự trước mặt công chúng cầu hôn cô. Đến khi trở lại phòng nghỉ, cô nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay, trong lòng vẫn không tin tưởng đây là sự thật. Hắn nhìn cô cau mày nhìn chiếc nhẫn, bước chân dài đi đến, giọng nói vẫn trầm thấp như vậy.

"Không lén nhìn anh nữa sao?"

Cô bừng tỉnh, ánh mắt sáng long lanh nhìn hắn.

"Anh vẫn luôn biết?"

Hắn lại không mất cảm giác, trước kia là hắn không quan tâm, bây giờ thì...hắn cúi đầu nhìn sâu vào ánh mắt cô.

"Là em trước yêu tôi, nếu sau này em dám thay lòng. Tôi và em cùng xuống địa ngục."

Hắn muốn truy tìm tình yêu, đều là thuần túy sâu đậm. Hắn không tin tưởng vào lần đầu đã yêu, lại mê muội mười mấy năm tình sâu không thay đổi của cô. Cho nên hắn nguyện ý để cô bước vào thế giới của hắn. Nếu đã bước vào, thì sẽ không còn con đường lui.

Hắn nhìn cô ôm chặt lấy cổ mình, chủ động hôn lên, kèm theo là một câu nói khẳng định. Hắn lập tức cảm giác được trái tim mình rung động, ánh mắt giao nhau, hắn cũng hé môi hôn đáp lại. Bàn tay cũng từ từ mơn trớn cơ thể cô, đến khi cả hai đều trơn bóng, cô mới hoàn hồn, ngượng ngùng ôm bụng nói.

"Mang thai ba tháng đầu không thể làm việc này. Em có thể dùng cách khác giúp anh."

Hắn tiếp tục hôn lên người cô, bàn tay to len lỏi vào hoa huy*t ẩm ướt.

"Không có thai. Không sao."

Cô trợn tròn mắt, cô nghĩ hắn đồng ý lấy mình, một phần lớn đều là vì cô mang thai. Không ngờ...cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong tim. Cô yêu hắn chết được. Thế là hắn lập tức nhìn thấy tiểu Sơn Dương lại hoá thân thành cún con, hôn hôn cắn cắn khắp người hắn, còn rất chủ động quấn quýt vòng eo, đưa hoa huy*t dâng lên trước côn th*t.

"Anh thao em đi. Yêu anh mãi mãi."

- ---

Truyện này đáng ra đtác giả sẽ không viết nhiều, nhưng bạn vinamilkpanda có vẻ rất thích. Tác giả liền thịnh tình không thể chối từ viết đến kết để tặng cho bạn.

Chân tình động chân tình. Không phải lúc nào cũng có thể thành công, nhưng nếu bạn biết một người có thể kiên trì yêu bạn hơn 10 năm, bạn sẽ rất khó bỏ qua người đó. Bởi vì bạn đã lớn, biết tình cảm rất khó, bạn hiểu được trân trọng. Hắn cũng vậy, hắn chưa có thể yêu cô, nhưng hắn lý trí lựa chọn cho cô và mình cơ hội.