Đa Dạng Sắc Tình

Chương 41



Hôm nay mục tiêu của đội trưởng là khu nhà máy thực phẩm, cả đoàn hơn hai mươi người đi đến, xa xa đã thấy một chiếc xe jeep đã qua cải tạo đậu bít cửa. Đoàn người hai mặt nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn về phía người đàn ông.

"Đi xem thử."

Bây giờ thức ăn là sinh mạng, bọn họ khó khăn lắm mới kiếm được bản đồ chỉ dẫn đến đây, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua.

Khi đoàn người đi đến gần xe jeep, một tiếng súng nổ vang lên cảnh cáo. Người đàn ông đưa mắt nhìn xung quanh.

Không lâu lắm, sáu thanh niên mặc áo rằn ri đi ủng bước ra, trên người đeo ba lô căng phồng, một tay cầm một túi đen.

Đoàn người lập tức ánh mắt sáng quắc nhìn sáu người. Đội trưởng cũng cảm thấy bên mình đông đúc, đối mặt cướp của chắc chắn có phần thắng. Bộ đội bình thường cũng chỉ mạnh mẽ bằng hai ba người bình thường thôi, bọn họ không phải chưa từng cướp.

Sáu người nhìn nhau, đầu lĩnh bên kia giơ tay lên, một tia sét liền đánh tới. Nếu không phải cô khờ dùng cây sắt đỡ lấy, đội trưởng bên này chắc chắn không chết cũng trọng thương. Sắt thép dẫn điện, cả người cô khờ run nhẹ, nhưng vẫn không hề hấn gì đứng chắn cho gã đội trưởng.

Sáu thanh niên hơi nhướn mày nhìn tiểu thân thể, tóc tai bù xù, dơ bẩn đến không còn hình dáng. So với những người khác trong đội ngũ đó, tiểu người lùn này thật sự rất bắt mắt, huống chi không một ai lại dùng chiêu thức như vậy đỡ đòn dị năng cả.

"Các ngươi muốn đồ ăn, có thể. Chỉ cần ngươi để y lại. Ba bao đồ ăn này chia cho các ngươi."

Nhìn dáng vẻ chê ít của đoàn người, đầu lĩnh cười lạnh.

"Y chỉ có thể che chở một người trong các ngươi. Nếu các ngươi lựa chọn cường cướp. Vậy chúng ta càng đỡ tốn."

Đoàn người tuy đông, nhưng không phải ai đều muốn ra sức, liều mạng như cô khờ. Đội trưởng suy tính thiệt hơn, tuy không muốn dùng cô khờ giao dịch, nhưng đội ngũ vẫn luôn nói vào nói ra, ai biết nếu không đồng ý giao dịch cô khờ, họ sẽ làm gì?

"Thôi được rồi. Ta đồng ý." Gã đàn ông gật gật đầu, sau đó thì thầm với cô khờ, không ai biết hắn đã nói gì. Chỉ biết cô khờ gật gật đầu, cầm theo cây gậy sắt đi qua, một tay nhỏ bẩn thỉu đưa ra trước mặt đầu lĩnh.

"Ba bao đồ ăn."

Tiếng nói khàn khàn không rõ giới tính vang lên, bọn họ cảm thấy thực lực của tiểu người lùn xứng đáng hơn ba bao đồ ăn, nhưng cái cũng không phải để họ ra gia cao cho đoàn người không phúc hậu kia. Thấy tiểu người lùn muốn, họ liền đưa cho, mấy người họ cũng để yên xem kịch vui, không nghĩ tiểu người lùn thật có thể xách. Đi lại như bình thường trở lại đội ngũ.

Người đàn ông kia cúi đầu nói với tiểu người lùn, ánh mắt đỏ hoe không nỡ. Bọn họ cảm thấy tiểu người lùn giống như bị gã ta lừa dối cái gì đó. Không phải sao? Họ đã nói rõ dùng đồ ăn đổi người, tiểu người lùn không hề phản ứng, vẫn ngoan ngoãn nghe lời gã. Xem ra là đầu óc có khiếm khuyết.

Cô khờ cái hiểu cái không gật gật đầu, sau đó cầm theo bao đựng rác và cây sắt đi qua nhóm bộ đội.

Họ cũng không biết bao lớn như vậy chỉ toàn là phế liệu bên trong, còn nghĩ gã đội trưởng còn có chút lương tâm, sắp xếp đồ đạc lên xe, họ và tiểu người lùn lên xe rời đi. Xe kín, mùi hương nồng nàn của cô khờ lập tức tràn ngập không gian. Bọn họ ăn gió nằm sương cả tháng trời cũng không hôi thối bằng cô.

"Ta chịu không nổi rồi. Cho cái thủy cầu tắm tắm tên tiểu tử này đi."

Đầu lĩnh ra hiệu dừng xe, cả đám người lập tức kéo cô khờ ùa xuống xe, mấy thanh niên đều thở phào một hơi. Quả thật muốn chết nghẹt.

Thanh niên thủy hệ dị năng lập tức đổ đầy một xô nước, cả đám vây quanh người cô khờ. Không xác định một xô nước có thể tẩy sạch.

"Tóc này còn là tóc sao? Cạo trọc luôn cho đỡ tốn nước?" Một thanh niên thượt mặt cầm một lọn tóc của cô khờ lên lắc đầu.

"Không có tăng đơ. Dùng kéo cắt tạm vậy."

"Để tao đi lấy."

Cô khờ ngờ ngệch nhìn đầu lĩnh, vẻ mặt có hơi là lạ. Đầu lĩnh hiếu kỳ nói.

"Nhìn tôi làm gì, biết tắm sao. Là chà chà người như vậy nè."

Cô khờ nhìn thấy động tác của đầu lĩnh, vội vàng gật gật đầu, tay nhanh nhẹn cầm khăn ướt xoa xoa tay, sau đó cởi bỏ áo, áo rất đầy, mụn vá khắp nơi, cô vừa cởi ra, bên trong không còn gì nữa, trống trơn, cơ thể con gái lập tức rõ ràng. Sáu thanh niên há mồm trợn tròn mắt, sau đó đồng loạt quay người.

"Không phải là tiểu tử sao? Con gái con lứa gì ở bẩn vậy."

"Ngươi quên cô ấy bị thiếu hụt trí thông minh sao? Ở bẩn đều là bình thường."

"Vậy tóc còn cắt sao?"

Đoàn người im lặng, sau đó đồng loạt nói.

"Cắt!"

Chả mấy chốc, tiếng nước dừng lại, đầu lĩnh quay lưng lại hỏi.

"Xong chưa?"

Cô khờ nhìn xô nước đã cạn, gật gật đầu nói.

"Xong rồi."

Đầu lĩnh hơi nghiêng đầu nhìn, sau đó cảm thấy tâm hơi mệt, hắn chà chà tay, cô khờ này đúng thật chỉ chà tay. Hai cánh tay thì trắng bóc, người ngợm mặt mũi vẫn đen xì. Dù sao ngực cũng đã nhìn, hắn cũng chẳng phải giữ phong độ nữa, cho đồng đội đổ thêm hai xô nước, bản thân thì cầm kéo lại, cắt tóc cô ngắn ngủi đến ngang vai.

"Chà đầu bằng cái này, cởi đồ tắm hết chỗ này, chỗ này. Hiểu chưa?"

Bởi cô là nữ, bọn họ phải lấy màn che lại một không gian nhỏ cho cô. Đám đàn ông người ngồi lên mui xe, người dựa thành xe, đột nhiên cảm thấy nhất thời hứng thú, mệt mỏi hoả táng tràng.