Đệ Nhất Sủng

Chương 20: Ai dám động vào người phụ nữ của tôi?



Cố Cơ Uyển bị đánh đến đầu óc choáng váng, đến tầm nhìn cũng trở nên mơ hồ.

Trong mơ hồ dường như cô thấy Cố Kính Minh đang nhìn mình nhưng lại không có bất kỳ hành động gì.

Ba cô sợ cậu hai nhà họ Mộ, đến con gái mình cũng không quan tâm nữa.

Cố Vị Y liếc nhìn cô, cười như không cười.

Tiện nhân này, nếu hôm nay bị Mộ Khải Trạch lột sạch, chắc chắn cậu cả Mộ sẽ không cần cô nữa.

Sau này cô ta có thể thoải mái đùa chết nó, giãm chết như giãm một con gián!

Mộ Khải Trạch liếc nhìn quần áo Cố Cơ Uyển, con nhóc chết tiệt này đã không còn sức đánh trả nữa rồi!

Anh ta cười rét lạnh: “Dám đánh tôi? Bây giờ tôi sẽ cho cô xem, dám đắc tội với tôi sẽ có kết cục gì!”

Hai tay anh ta túm chặt cổ áo cô muốn kéo mạnh xuống.

Cố Cơ Uyển cắn môi, lạnh lùng nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình, ngay khi anh ta cúi đầu muốn xé nát quần áo cô, bỗng nhiên cô dùng hết sức toàn thân đụng mạnh đầu tới. _

“A...” Mộ Khải Trạch kêu thảm một tiếng, liên tục lùi về sau vài bước.

Trán đau đớn một hồi, anh ta đưa tay lên sờ, không ngờ lại sờ thấy đầy máu tươi.

Tiện nhân này! Đã tới bước này rồi mà vẫn dám đụng vỡ đầu anh tai

Mọi người đều không ngờ tới, mắt thấy Cố Cơ Uyển đã không còn sức đánh trả mà vẫn vào một khắc cuối cùng, làm Mộ Khải Trạch bị thương.

Dũng khí lớn thế nào, trái tim quật cường biết bao!

Một cô nhóc mà thôi, nhìn có vẻ yếu đuối nhưng trái tim thật sự quá quật cường!

Ngay cả hai vệ sĩ bên cạnh cũng không nhịn được run cầm cập.

Cô gái này còn kiên cường hơn cả một người đàn ông!

Nhưng tình hình của Cô Cơ Uyển cũng không tốt hơn Mộ Khải Trạch chút nào, trán cô cũng bị đụng rách, máu tươi đầm đìa.

“Tiện nhân!” Mộ Khải Trạch khàn giọng hét lớn: “Cởi sạch đồ cô ta rồi đăng video lên mạng, lập tức! Ai không ra tay, tôi sẽ chém người đó!”

“Cậu hai bớt giận, cậu hai bớt giận!” Cố Kính Minh sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng nhưng lại không dám tiến lên ngăn cản.

“Cậu hai, Cơ Uyển là con gái, cậu làm vậy... cậu làm vậy sẽ huỷ hoại cả đời con bé”

“Ba, nó làm vậy với Khải Trạch, lẽ nào thật sự muốn để Khải Trạch chịu uất ức sao?” Trong lòng Cố Vị Y không biết đang vui vẻ thế nào.

Thậm chí cô ta còn chủ động lấy điện thoại ra đợi hai vệ sĩ lột đô Cố Cơ Uyển xong sẽ lập tức chụp ảnh.

Cố Cơ Uyển đã hết sức, đụng Mộ Khải Trạch một cái đã tiêu hao toàn bộ sức lực của cô.

Bây giờ tay hai vệ sĩ đã đặt trên quần áo cô mà đến sức để giãy giụa cô cũng không có.

Không ngờ sống lại rồi cô vẫn không tránh khỏi kết quả bị Mộ Khải Trạch và Cố Vị Y hãm hại...

Hai vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng một cái rồi chuẩn bị kéo quần áo Cố Cơ Uyển xuống.

Cố Cơ Uyển nhắm mắt đợi bị làm nhục, trên mặt, trên trán cô đều là máu nhưng lại không có một giọt nước mắt.

Khóc là biểu hiện của sự hèn yếu, không đáng!

Mộ Khải Trạch hung ác trừng mắt nhìn cô, con nhóc chết tiệt này thật quật cường, đến lúc này rồi vẫn không biết mở miệng cầu xin tha thứ.

Có điều, cho dù cô cầu xin tha thứ thì hôm nay anh ta cũng sẽ không bỏ qua cho côi

Hai vệ sĩ dùng lức kéo xuống...

“A!”

“Ai yol”

Bóng người trước mắt lung lay, hai tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên.

Đến khi mọi người nhìn rõ thì thấy không biết từ bao giờ hai vệ sĩ đã bị đấm một cú ngã lăn trên đất, liên tục kêu rên.

Một chiếc áo khoác mỏng phủ lên người Cố Cơ Uyển, bọc lấy cơ thể quần áo xộc xệch của cô.

Người đàn ông đứng bên cạnh cô, toàn thân trên dưới đều lộ ra hơi thở lãnh tuyệt chết chóc!

Một tay anh đặt trên người Cố Cơ Uyển như tuyên bố chủ quyền, ôm người phụ nữ đang mềm nhũn vào lòng.

Bá đạo! Hung ác!

Ánh mắt lạnh lùng sắc bén giống như đến từ địa ngục, rét lạnh, đáng sợ, lãnh khốc, khát máu!

Anh lạnh lùng như Tu La! Đứng lặng im trong tầm mắt hoảng sợ của mọi người.

Đôi môi mỏng lạnh lùng khẽ động, trong giọng nói luôn hờ hững lộ ra sát khí nồng đậm khiến người khác hít thở không thông : “Ai dám động vào người phụ nữ của tôi?”