Hối Hận Còn Kịp

Chương 10



Lúc này Tề Nghiêm mới hoàn hồn vì câu nói vừa nghe từ cô. Cậu không ngờ cô cũng yêu mình nhưng lên tiếng thì cô đã bị người đàn ông khác dẫn đi mất. Trái tim anh một hồi đau đớn lẳng lặng bước đi.....

Tại Dương Gia

Vừa thấy Dương cùng Sảng vào đến nhà Diệc Phi chạy ra ôm chầm lấy anh, hất Sảng ra khỏi cánh tay anh

. Em rất nhớ anh, anh đi đâu vậy? Chẳng lẽ là cùng.......... _ vừa nói Diệc Phi vừa liếc sang nhìn Sảng với ánh mắt thâm sâu

. Em vẫn còn yếu lên phòng nghỉ ngơi đi. Anh có chút việc cần giải quyết

. Được, nhưng anh giải quyết thật mau rồi lên với em có được không?

. Ừ

Nói rồi Diệc Phi ỏng ẹo bỏ lên cầu thang không quên ném cho Sảng cái ánh nhìn thù hận của một kẻ địch.

Diệc Phi vừa rời khỏi đi thì Sảng đã bị Dương lôi xềnh xệc đi thẳng lên thư phòng. Anh tức giận đóng mạnh cạnh cửa lại và tay kia quăng cô lên ghế sofa làm cô hai ngã nhào xuống bàn kính bên cạnh ghế. Lúc này máu trên tay cô chảy ra từng giọt một rơi xuống đất vì trên bàn kính là một con dao găm vô cùng sắt bén.

Tuy rất đau nhưng cô cố nuốt nước mắt ngược vào trong, lấy con dao đẩy xuống đất để cho anh ko thấy. Vì cô ko muốn anh phải hối hận vì làm cô bị thương. Nhưng có lẽ đó chỉ là do cô nghĩ mà thôi vì trước giờ anh chưa từng yêu cô, một chút động tâm cũng không hề có.

Cô lúc này canh ngay lúc anh ko chú ý lấy bàn tay bị thương của mình dấu ra sau, sau đó bắt gặp được cặp mắt tức giận của anh đg nhìn mình.

Anh tiến lại gần gặng giọng hỏi cô

. Cô rốt cuộc là đang muốn làm gì? Cô đang muốn tôi chú ý đến cô nên mới dùng tên tình nhân đó để ảnh hưởng tầm mắt của tôi hay sao? Cô nói mau!

. Em........ Em........

. Nói đi! Chẳng phải lúc ở bên cạnh hắn còn mạnh miệng cãi lại tôi sao? Sao? Sao giờ lại im lặng như vậy? Sợ? Cô đang sợ hay sao?

. Không! Không! Em không hề sợ. Thứ em sợ là sự tàn nhẫn của anh chứ em ko sợ anh đối xử với em như thế nào.

. Cô nói đi! Rốt cuộc người đàn ông lúc nãy là ai?

. Là ai? Là ai? Tại sao anh lại quan tâm? Amh đâu yêu em. Anh hận em còn ko kịp làm sao lại quan tâm đến những chuyện đó của em.

. Tôi quan tâm không phải cô. Mà là quan tâm đến vinh dự của mình. Cô có biết thứ tôi ghét nhất chính là người phụ nữ lăng loàn dám cho tôi đội mũ xanh hay không?

. Sĩ diện? Anh mà biết thì sĩ diện thì đã không đưa Diệc Phi về nhà

Hết chap 10