[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 2: Trong tài khoản có bao nhiêu tài sản



“Người này sao lại vô liêm sỉ như vậy?” Dương Ngữ Nhi đi đến trước cửa, vẻ mặt ảo não, cô ta thử mở cửa phòng VIP, nhưng bên trong đã khóa trái.

“Xin chào…” Trong phòng khách VIP, Giám đốc khách hàng vốn đang nhàn nhã tựa người vào sofa xem di động, vừa nghe thấy âm thanh mở cửa, vội vàng ngồi ngay ngắn, bình thường có khách VIP đến đây, Giám đốc đại sảnh Dương Ngữ Nhi sẽ báo cho biết trước, hôm nay sao lại thế này nhỉ?

Người Giám đốc theo thói quen đứng lên, đi về phía Tần Hằng, anh ta là Giám đốc khách hàng, nắm rõ trong tay 31 vị khách VIP, từ trước đến nay anh ta khi chào hỏi khách hàng đều loại bỏ tư thế bất lịch sự để tránh ảnh hưởng danh tiếng, nhưng nhìn đến Tần Hằng, biểu cảm cũng trì trệ.

Trong lòng anh ta cho rằng, Tần Hằng không phải khách VIP của mình, cũng không phải khách VIP thân thuộc.

“Xin hỏi ngài là…” Nhìn thấy người này là thanh niên chỉ mới hai mươi tuổi, Giám đốc thật sự không hiểu rốt cuộc là ai.

“Tôi tới đây để lấy tiền” Tần Hằng đi thẳng vào vấn đề, nói ra mục đích.

“Ngài có thẻ VIP của chúng tôi không?” sắc mặt Tần Hằng bình tĩnh càng làm cho Giám đốc thêm nghi ngờ, ở phòng khách VIP công việc chính là phục vụ khách VIP, ít nhất gửi ngân hàng 90 tỷ, thanh niên này rõ ràng không có, nhưng vì sao anh lại bình tĩnh như vậy?

“Không có” Tần Hằng thản nhiên thừa nhận.

“Thật xin lỗi ngài, không có thẻ chúng ta không làm việc được, anh còn việc gì nữa không?” Vừa nghe không có, Giám đốc hoàn toàn yên tâm, xưng hô đổi thành “anh”.

Cho rằng người trẻ tuổi này nhất định bị thần kinh, Dương Ngữ Nhi sao lại không có mắt, để anh lọt vào được? Cuộc họp vào thứ hai phải nhắc tới vấn đề này.

“Ở đây có nhận dạng vân tay đúng không?” Tần Hằng đột nhiên hỏi.

“Đúng vậy.” Giám đốc sửng sốt, ngân hàng có giới thiệu hệ thống nhận dạng vân tay, dành cho các tập đoàn và hộ gia đình giàu có nhất sử dụng, người có thể sử dụng hệ thống nhận dạng vân tay đếm trên đầu ngón tay, ít nhất tại chi nhánh ngân hàng Kim Lăng, đến bây giờ không có người sử dụng.

“Ngài muốn dùng?” Giám đốc bất giác lại gọi một tiếng “ngài”.

“Đúng vậy” Tần Hằng gật gật đầu.

Giám đốc càng nghi ngờ, Tần Hằng thoạt nhìn hoàn toàn không giống người có tiền, anh thật sự là người có thể sử dụng “Hệ thống nhận dạng vân tay”?

Nói thật, Giám đốc tới 99. 99% không tin, nhưng sau vài giây lo lắng, cuối cùng vẫn quyết định cho Tần Hằng thử một chút, nhưng nếu là tình cờ thì phải làm sao?

Rất nhanh, người Giám đốc mở két bảo hiểm, lấy ra “Hệ thống nhận dạng vân tay” chưa từng sử dụng.

“Ngài đặt ở đây” người Giám đốc bảo Tần Hằng.

Tần Hằng đặt ngón tay cái ở khu vực nghiệm chứng

“Ting!”

Thiết bị sáng lên, đèn đỏ làm chói mắt, trên màn hình LCD hiện ra dòng chữ “Chưa ghi nhận sử dụng dấu vân tay”!

Nhất thời, người Giám đốc căng thẳng, ánh mắt lộ ra sự thù hằn, cầm điện thoại trong tay, chuẩn bị gọi 113 báo nguy.

“Đừng kích động!”

Tần Hằng vội vàng nói: “Có thể tôi nhớ nhầm, để tôi thử ngón trỏ xem”

Người Giám đốc nhếch miệng cười lạnh, giả bộ, đây là kế sách chứ gì, ngón tay cái không được đổi ngón trỏ, ngón trỏ không được có phải lại đổi ngón giữa, 10 ngón tay dùng hết, rồi đến ngón chân?

Người Giám đốc hạ quyết tâm, lần này không được, báo cảnh sát bắt Tần Hằng.

Nhưng ngay khi anh ta nghĩ trong đầu như vậy, Tần Hằng đã đặt ngón trỏ tại khu vực nghiệm chứng.

“Ting!” Thiết bị lại sáng đèn xanh, màn hình LCD xuất hiện dòng chữ “Xác minh thành công, số tài khoản gia đình 01, người xác minh tài khoản Tần Hằng số 01104”

Nháy mắt người Giám đốc trở nên ngạc nhiên vô cùng, hoài nghi nhìn Tần Hằng, vội vàng đứng lên, cười trừ: “Ngài Tần, thật xin lỗi, vừa rồi tôi chậm trễ, tôi là Giám đốc khách hàng chi nhánh ngân hàng Kim Lăng tên Lý Huy, về sau mong ngài chiếu cố.”

“Không có gì.” Tần Hằng thản nhiên nói, đứng lên: “Bây giờ tôi có thể xem một chút, tài sản của tôi có bao nhiêu tiền không?”

“Ngài chờ chút” nói xong, Lý Huy ngồi vào máy tính bắt đầu thao tác, dựa theo chỉ thị của Lý Huy, Tần Hằng ấn vân tay mấy lần

“Được rồi, ông Tần” Lý Huy ấn vào núi “OK” trên màn hình, bảng tài khoản của Tần Hằng tài khoản xuất hiện.

Lý Huy lấy tay chỉ vào màn hình máy tính, con số phía dưới số dư tài khoản ghi: “Ngài Tần, đây là tài khoản cá nhân của ngài, trước mắt 444 tỷ …”

“Không đúng!” Lý Huy chợt phát hiện ra số bị sai: “Là 4459 tỷ 315 triệu 386 nghìn”

Đọc xong, Lý Huy hít thở chút không khí.

Tần Hằng chỉ là một cậu thanh niên mới bước qua tuổi 20, trước mắt còn có tài khoản lớn như vậy! Đây là số tiền toàn bộ người trên thế giới 99% cả đời không kiếm được.

Tần Hằng nhìn chằm chằm vào con số trên màn hình, lại có cảm giác xa lạ, anh nói với chính mình, cần nhanh chóng thích ứng với thân phận phú nhị đại.

“Đúng rồi, ngài còn có tài sản khác, bây giờ tôi cho ngài xem chút” Lý Huy dùng chuột nhấp mấy trang liên tiếp, cuối cùng nhất nút “OK”.

Trên màn hình máy tính lại xuất hiện hình ảnh màn hình 4×4.

“Đây là hình ảnh theo dõi tài sản vật chất của ngài bên ngoài ngân hàng chúng tôi” Lý Huy giải thích với Tần Hằng, tùy tay chỉ vào một cái, trong ảnh là chiếc xe thể thao, góc bên trái hiển thị “10:11:12, ngày 25 tháng 2 năm 2019 chi nhánh ngân hàng Hải Nha Hà Lan” góc bên phải hiển thị “Ferrari Pagani Huayra” Lý Huy lại chỉ cho Tần Hằng xem các hình ảnh khác.

“Chi nhánh ngân hàng tại Hawai, Mỹ Quốc, 95 vòng tay Dominica Blue Perkin, 100 thỏi vàng 2000g”

“Chi nhánh ngân hàng tại Nice, Pháp Quốc, 3 tranh Picasso nguyên bản, 1 sổ tay Plato, 2 tác phẩm điêu khắc Rodin”

“Chi nhánh ngân hàng tại Cape Town, Nam Phi, 15 viên kim cương 10 carat, 10 sản phẩm làm từ ngà voi, 20 viên gạch vàng 5000g”



Nhìn thấy tài sản của Tần Hằng có ở khắp nơi, tròng mắt Lý Huy muốn bay ra ngoài, anh ta chưa từng thấy, một người giàu có như Tần Hằng, chính là có thể đạt tới 1/10 của Tần Hằng, anh ta đều chưa từng thấy.

“Được rồi, làm cho tôi một cái thẻ đi” Lý Huy còn chưa hết hoang mang, Tần Hằng đã mở miệng.

“Vâng, tôi làm ngay bây giờ cho ngài, ngài chờ chút.” Lý Huy lập tức đáp ứng, sau đó anh ta tự mình đi làm thẻ cho Tần Hằng, chỉ mất 10 phút ngắn ngủi, một cái thẻ VIP đã được làm xong.

Lý Huy nhìn thấy tấm thẻ VIP này, lại nghĩ tới khối tài sản của Tần Hằng, cảm giác tấm thẻ VIP này thật là bôi nhọ Tần Hằng.

Đành vậy, chi nhánh ngân hàng Kim Lăng chỉ có loại thẻ này là cao cấp nhất rồi.

Lý Huy hai tay đưa thẻ VIP đến trước mặt Tần Hằng: “NgàiTần, thẻ của anh đây.”

“Được, cảm ơn anh.” Tần Hằng cầm lấy thẻ, nói cảm ơn mộ tiếng, đứng dậy và đi ra ngoài.

“Ngài Tần, xin chờ…” Tần Hằng là khách lớn, Lý Huy sao dám bỏ bê? Phải tự mình tiễn ra ngoài, màn hình thống kê tài sản trên máy tính của anh ta chưa đóng lại, máy nhận dạng vân tay, thiết bị nhận dạng mống mắt,… chưa được cấp vào két bảo hiểm. Việc giám sát trong phòng khách VIP được kết nối với người phụ trách văn phòng, anh ta cũng không dám xử lý.

Trong đại sảnh,

Dương Ngữ Nhi lo lắng bất an chờ đợi, tại sao trong phòng không có động tĩnh? Không lẽ, cậu nhóc kia ở trong phòng khách VIP hại Lý Huy?

Dương Ngữ Nhi càng nghĩ càng sợ hãi, đúng lúc này, Tần Hằng mới từ phòng khách VIP đi ra.

“Đứng lại!” Dương Ngữ Nhi nhất thời gào to một tiếng, giẫm giày cao gót tiến lại chỗ Tần Hằng, túm lấy quần áo của Tần Hằng:

“Không thể đi, tự tiện xông vào phòng khách VIP, chờ chúng ta xác nhận không có tổn thất, tôi sẽ đưa anh đến đồn cảnh sát”

“Cô đang nói gì vậy! Buông tay!” Tần Hằng gỡ ra, Dương Ngữ Nhi giữ chặt, mãi không gỡ được.

Người phụ nữ cũng thật bá đạo quá đi? Lúc trước thấy cô ta coi thường mình, chưa tính toán với cô ta, cô ta gây chuyện, còn ra tay nữa!

“Đây là cái gì?” Dương Ngữ Nhi ánh mắt như mũi nhọn, nhìn đến thẻ VIP trong túi Tần Hằng đang lộ ra ngoài, cô ta nhanh chóng lấy ra, giống như bắt được chứng cớ nhìn chằm chằm Tần Hằng: “Anh tốt lắm, dám ăn cắp thẻ, đây là phạm tội kinh tế, phải bắt anh đến đồn cảnh sát ngay.”

Dương Ngữ Nhi không nghĩ đến, này thẻ VIP này là của Tần Hằng, cô ta cho rằng, nhất định là Tần Hằng mượn cớ tiến vào phòng khách VIP, giả ngu, thừa dịp Giám đốc Xa không chú ý, trộm đi thẻ VIP!

“Buông tay!” Tần Hằng thấy cô ta thật phiền phức.

“Có tật giật mình phải không?” Dương Ngữ Nhi càng thêm tin tưởng vào ý nghĩ trong đầu.

Hai người bọn họ làm ồn một hồi, các khách hàng khác trong đại sảnh cũng tập trung lại, vây lấy hai người, có khách lại tiến lên trợ giúp Dương Ngữ Nhi bắt trộm.

Đúng lúc này, sắp xếp xong, Lý Huy từ trong phòng khách VIP đi ra.

Tài sản của Tần Hằng anh ta đã chính mắt thấy, là người gửi tiền nhiều nhất tại chi nhánh ngân hàng Kim Lăng, hơn nữa, dùng vân tay có thể phân biệt thật giả, nói đúng ta, tài khoản củaTần Hằng chỉ là một tài khoản trong tài khoản gia đình 01, một tài khoản đã nhiều tiền như thế, huống chi cả một gia đình?

Quý nhân như thế này rất khó gặp? Khó khăn lắp mới gặp, phải nịnh bợ cho tốt? Cho dù là gương mặt quen thuộc, đối với Lý Huy xem ra, cũng là thật lớn đích cũng là vinh dự lớn, lợi ích tiềm tàng to lớn!

Nhưng mà vừa bước vào đại sảnh, thứ mà anh ta nhìn thấy là, Dương Ngữ Nhi đánh Tần Hằng, thần sắc thật sự không tốt! Mà Tần Hằng có vẻ tức giận khác thường! Lý Huy trong lòng cả kinh, Dương Ngữ Nhi này khờ quá! Không chỉ có mình cô ta sờ phải lửa, rất có có thể liên lụy đến anh ta!

Tài khoản ngân hàng có tới hơn 4200 tỷ mà có thể động tới sao? Người ta chỉ cần động ngón tay, có chết như thế nào cũng không biết.