[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 8: Nghề sử thi thứ 3



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Aaaaa! Tên khốn Doran! Hắn ta ép buộc mình nhận nhiệm vụ mình không muốn, xong rồi hắn ta lại giết đồng đội? DM! Quân ăn cướp, ăn trộm, ăn cắp. Giờ thì mình biết sao lại có mấy cái tên đó rồi. Doran, cái tên này sẽ mãi mãi bị nguyền rủa!” Tôi rời khỏi cỗ máy, mở cửa sổ và hét ra bên ngoài. Cơn mưa nặng hạt khiến giọng nói của tôi bị lạc mất nên không ai nghe thấy được. Nhờ vậy mà tôi có thể hét được một lúc lâu.

Còn chưa đến 4 giờ sáng. Gia đình tôi sẽ nghỉ ngơi đến chiều muộn do mưa to, vậy mà tôi không thể chơi game trong vòng 12 tiếng nữa giữa kỳ nghỉ vàng này!

“Level -3… Càng nghĩ càng cáu. Doran, Doran, Doran!”

Tôi vào phòng tắm để hạ hỏa xuống. Tôi vùi mặt mình vào làn nước lạnh và lắng nghe tiếng nước chảy. Tôi đã cảm thấy khá hơn sau khi gội cái đầu bẩn 2 ngày của tôi.

“…Cũng không thể trách Doran được.”

Không giống như dự đoán của tôi, Doran rất khỏe và chiến đấu rất mạnh mẽ. Tôi chỉ là một phù rể theo sau mà không phải làm gì cả. Doran xử lý mọi kẻ thù trước mặt. Tôi có một chút cơ hội hoàn thành nhiệm vụ là nhờ có Doran.

Đúng vậy, Doran đã làm rất tốt. Chẳng qua là do một nhân tố bất ngờ xuất hiện, một game thủ được xếp hạng.

“Mụ phù thủy khốn nạn…” Tại sao Yura phải ở đấy? Cô ta là một pháp sư bóng tối. Đền thờ Yatan là một địa điểm quan trọng của các pháp sư bóng tối nên việc cô ta xuất hiện ở đó là chuyện bình thường. Nhưng sao cô ta lại can thiệp? Tôi là một kẻ đột nhập vào đền thờ và cô ta có trách nhiệm bảo vệ đền thờ. Chắc chắn cô ta sẽ tấn công tôi rồi. Dễ hiểu thôi.

‘Ngay khi mình nhận nhiệm vụ, đám pháp sư bóng tối đã tạo ra nhiệm vụ khác để ngăn cản mình. Kẻ thù thực sự là game thủ, chứ không phải NPC. Đó là lý dó vì sao Doran lại phải khỏe. Nhiệm vụ cấp S không thể dễ được.’

Tôi kết luận.

“Phù thủy… nhờ tôi nhận nhiệm vụ đó mà cô có thể nhận được một đống phần thưởng. Một cô gái không phải đổ máu rơi lệ. Cô ta đã cố giết mình thay vì cám ơn mình…’

Sau khi tôi chết, chắc chắn Yura đã hoàn thành nhiệm vụ đó. Yura rất khỏe và Doran đã kiệt sức. Điều này không thể tránh khỏi.

Nhờ mình mà Yura nhận được cái nhiệm vụ đó, và lý do Doran mệt quá cũng vì mình quá yếu. Yura chỉ ngồi ở phía xa và ăn bánh mì. Cái bánh mì lại còn do mình mang đến chứ.

“Mất dạy…” Game thủ xếp hạng có level trên 200 ăn cướp nhiệm vụ của một thằng âm level! Tôi chui vào máy tính, truy cập internet và tìm kiếm về Yura.

Yura, tôi chỉ mới gõ thôi mà hàng trăm, không, hàng ngàn đường dẫn liên quan hiện lên. Tôi chỉ xem những bài viết trên các trang nổi tiếng và cộng đồng đông đúc và tìm được nhiều thông tin về Yura.

Trái ngược với nickname “Huyết Phù thủy”, cô ta rất được yêu quý và tôn trọng, cũng như ghen tị.

Nhờ có vẻ đẹp tuyệt trần, kỹ năng chơi game đỉnh cao và hình ảnh lý tưởng các phương tiện thông tin đại chúng, cô ta được tôn nghênh bởi cả nam và nữ. Nó cũng vượt qua cả giới hạn chủng tộc nữa. Cô ta có hàng ngàn CLB fan trên toàn thế giới. Chỉ tìm hiểu qua thôi cũng biết cô ta nổi tiếng hơn cả diễn viên Hollywood.

‘Đó là thế giới hiện nay.’

Satisfy đầy màu sắc, ly kỳ và kịch tính hơn bất kỳ bộ phim nào. Vậy nên các game thủ của Satisfy nổi tiếng hơn cả ngôi sao phim ảnh. Nếu ai đó xem TV thời này, hàng trăm kênh phát các chương trình về Satisfy. Vì chúng cũng đạt được rất nhiều lượt xem nên các kênh chuyên nghiệp về Satisfy lại được tạo ra.

Tất nhiên, không chỉ ở trong Hàn Quốc. Satisfy có hơn 2 tỷ game thủ. Các kênh truyền hình không chỉ dành riêng cho Hàn Quốc mà còn cho toàn thế giới. Do vậy, diễn viên điện ảnh hiện tại ít phổ biến hơn các game thủ xếp hạng trong Satisfy.

Đặc biệt, Yura còn nổi tiếng hơn những game thủ xếp hạng khác vì cô ta rất đẹp. Vì vậy, cô ta có cả tiền lẫn danh tiếng. Điều này đối nghịch hoàn toàn với tôi, người mắc nợ vì chơi Satisfy.

‘Mình đang khổ sở vì cái game này, trong khi cô ta thì sống trong nhung lụa vì nó.’

Vừa thưởng thức trò chơi ưa thích của mình vừa được nổi tiếng thế giới? Tôi thực sự ghen tị đấy. Nếu tôi là Yura, tôi sẽ không có một chút thất vọng nào trong cuộc sống của mình.

“… Một người như vậy lại đi cướp nhiệm vụ của một người nghèo khổ.”

Cô ta không phải là phù thủy. Cô ta chỉ là một cô gái độc ác mà thôi.

Hừmmmmmm!

Tôi mở bàn phím ảo lên và bắt đầu đăng nhận xét lên những bài viết về Yura. ‘Yura là rác rưởi. Cô ta phá hỏng nhiệm vụ của một game thủ level thấp. Cô ta hoàn toàn khác với hình ảnh trên TV. Nhân cách của cô ta thực sự có vấn đề.’

‘Yura không hề xinh như vậy khi bạn gặp cô ta ngoài đời đâu. Cô ta đã đi phẫu thuật thẩm mỹ để nâng mặt. Có đất trong mũi cô ta và cô ta lúc nào cũng giống như đang nhai shit vậy. Cô ta chỉ cười trên TV thôi.’

‘Tại sao Yura tốt??? Cô ta xấu xa. Cô ta đã hủy hoại bao nhiêu người rồi? Cô ta cũng đã hủy hoại cuộc đời anh rể tôi.’

‘Một game thủ xếp hạng can thiệp vào một nhiệm vụ của người khác! Đừng có bị hình ảnh trên TV lừa.’

Hờ hờ hờ hờ…! Tôi cảnh báo mọi người về những gì tôi đã trải nghiệm sau khi gặp Yura. Tôi cảm thấy tuyệt vời vì tôi đã trở thành một phóng viên đưa tin về sự thật cho những con người bị thông tìn sai lệch lừa đảo. Hiện thực tàn khốc tôi trải nghiệm lúc trước đã biến mất khỏi tâm trí tôi!

Cạch cạch cạch….

Tôi tiếp tục đăng nhận xét. 10 ngón tay của tôi gõ liên tiếp trên bàn phím ảo tỏa sáng trong đêm. Một người gõ phím trong căn phòng tối, ai đó nhìn thấy tôi có thể nghĩ tôi rất bí ẩn.

“Anh… anh bị điên à?’

Viết những nhận xét độc địa… Không, đây là thời điểm vén màn sự thật.

Tôi giật mình ngay khi nghe thấy giọng nói vang lên. Tôi quay ra nhìn và phát hiện Sehee đang lườm tôi từ phía cánh cửa. “Em làm anh giật mình đó.”

Tôi đặt tay lên ngực trong khi Sehee khoanh tay đi vào phòng tôi.

“Em định đi vệ sinh thì nghe thấy anh cười khúc khích trong phòng. Anh thèm khát chơi game nên em nghĩ anh đã bị điên thật. Em lo lắng nên em quyết định vào kiểm tra anh. Anh bị điên thật sao? Không phải chứ.”

“… Sao em lại nói thế với anh? Anh có điên đâu.”

“Em vui vì anh chưa bị điên. Eo, cái gì mùi thế. Xem tóc anh kìa, anh phải gội đầu kỹ hơn. Và dọn bát cơm của anh đi! Không, ai cho anh ăn cơm trong phòng như thế? Anh phải ăn với mọi người chứ… Haiz.”

Sehee nhìn đống bát đũa tôi chất đống một góc và bắt đầu dọn dẹp.

‘Con bé này, nó ngoan và tốt bụng quá. May mà nó không giống mình.’ Tôi nhìn nó thầm nhủ. Sehee phát hiện ra.

‘Đừng có chỉ ngồi đó và nhìn. Anh không bận thì anh phải giúp em chứ? Mà thôi, anh đi tắm đi. Em không thích bộ dạng này của anh đâu.’

‘Để đấy anh tự dọn được rồi. Tại sao em lại dậy sớm vậy, đã sáng đâu? Đi ngủ tiếp đi.’

‘Em thấy anh cười ghê rợn quá nên em hết buồn ngủ rồi. Anh đi tắm đi. Em muốn trông thấy mặt anh bình thường cơ… À không, đi tắm để hết cái mùi ghê tởm này đi!’

Khi Sehee 1 tuổi, tôi đã 9 tuổi. Có đúng không khi tôi để cho em tôi phải nói như vậy?

‘Nếu mình biết chuyện này mình đã tắm chứ không chỉ gội đầu.’

Tôi đi vào phòng tắm với tâm trạng cau có. Tôi gội đầu với xà phòng và lau khô với khăn. Nhưng sao tóc tôi rít thế nhỉ?

‘… hóa ra là xà phòng giặt.’

Tôi quay lại phòng với bộ tóc rít và ngửi thấy thứ gì đó khác lạ trong phòng của mình. Đó là một mùi hương rất dễ chịu. Con bé xịt nước hoa à? Sehee quả là tuyệt vời. Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ trong thời gian tôi đi tắm. Con bé không giống tôi chút nào. Nó sẽ là một cô vợ ngoan.

Tôi nhìn thấy Sehee ngồi trong máy tính nên tôi ngồi xuống giường của mình.

“Cứ lướt web nếu em thích.”

Dù sao thì tôi cũng không thể chơi game, vậy nên cho em gái tôi mượn cũng được.

Sehee bất ngờ nhún vai và nhìn tôi khinh bỉ: ‘Anh, anh là anh hùng bàn phím đấy à?’

“Anh hùng bàn phím?’

Gì vậy? Khi tôi nhìn lên, Sehee chỉ vào màn hình đang trôi lơ lửng phía trên máy tính.

“Tại sao anh lại lan truyền thông tin sai lệch về một cô gái trẻ hơn anh? Kể cả lí do gì đi nữa thì hành động này quá tồi tệ. Em rất thất vọng về anh đấy.’ Giọng con bé trùng xuống. Sehee tức giận thật sự. Tôi chợt nhận ra sai lầm của mình và vội vàng kiểm tra màn hình. Đống nhận xét mất dạy của tôi về Yura vẫn ở trên màn hình.

Móa! Đáng lẽ tôi nên tắt nó đi rồi.

“S-Sehee à, đây…”

“Tồi tệ.”

Tôi cố gắng giải thích với Sehee nhưng con bé đã quay lại phòng của mình và khóa cửa lại mà không cho tôi một cơ hội giải thích. Tôi không thể mở cửa mặc dù cố gắng như nào đi nữa. Tôi nhận ra chút ít ý kiến tốt đẹp nhỏ nhoi của con bé về tôi đã mất nốt.

Đây… đây đúng là!

“Tất cả lại vì con phù thủy ấy!” Tôi chờ Sehee ở trước phòng con bé. Tôi không nhận ra mình đã ngủ quên cho tới khi mẹ gọi tôi dậy. Cơ thể tôi không được luyện tập tí nào nên rất là đau…

Tôi dán bằng vào chỗ đau và về ngủ tiếp. Và ngày hôm sau đã tới.

“Oaaaaa~~”

Tôi mở mắt và phát hiện ra đã 11 giờ sáng. Bố mẹ tôi đã đi làm từ rạng sáng còn Sehee đã đi học được 3 tiếng rồi.

“Tôi chỉ mới ngủ 6 tiếng. Tôi không thể ngủ hơn vì quá chăm chỉ… Sao Chúa lại tạo ra tôi chăm chỉ như vậy?’

Tôi gãi lưng và đi vào nhà bếp. Tôi đang cảm thấy rất đói nhưng mà nấu ăn thì phiền phức quá.

“Thôi bỏ.”

Tôi quyết định bỏ qua tiếng kêu của dạ dày mình và đi vào phòng khách. Sau đó tôi nằm trên sofa và bật TV lên. Đó là một kênh truyền hình về Satisfy.

Satisfy thậm chí còn được chiếu trên kênh về nội trợ. Tiêu đề của chương trình là “Làm cách nào để gặp gỡ một chàng trai trẻ thông qua Satisfy!’’ Đó là một chương trình hướng dẫn quá trình tạo nhân vật trong Satisfy sao cho trông thật trẻ và đẹp nhất có thể.

‘… Chuyên gia phát triển Cheon Jaende?’

Kênh này có thu hút một lượng lớn lượt xem. Tôi bỏ qua phần của một người đàn ông nghĩ rằng mình không thể sống lâu sau khi nhận một cuộc điện thoại từ vợ. Tôi dừng lại ở một chương trình tên “Những vấn đề nóng hổi của Satisfy.’’

Một nữ phóng viên xinh đẹp đang chào hỏi một chàng trai Châu Á trẻ khoảng ngang tuổi tôi. Sau đó là một hình ảnh chiếu gần của mặt anh ta. Ở góc màn hình có hiển thị ID “ Katz” và level “203”. “Katz đã level 200 rồi à?”

Katz là một người nổi tiếng. Hắn khét tiếng vì sự ngông cuồng của mình, và cũng là một game thủ hạng 1 của nghề Chiến bình. Ba tháng trước, hắn chỉ khoảng level 170 thôi nhưng mà giờ đã cấp 203? Ở level đó, hắn ta cũng sẽ đứng hạng đầu của BXH chung.

“ Làm sao mà hắn lên hơn 30 level chỉ trong 3 tháng nhỉ?”

Cô phóng viên cũng đặt một câu hỏi như tôi.

Katz vuốt mái tóc được chăm chút của mình và nở một nụ cười tự mãn.

Ba tháng trước, tôi nhận được một nghề hạng Sử Thi. Tôi chấp nhận cuộc phỏng vấn hôm nay cũng là để tiết lộ nó.

Và đó là gì ạ?

Cô nàng phóng viên thật sự sốc và tôi cũng ngừng gãi háng mình. Tin tức mới về một nghề hạng Sử Thi gây sốc tới nỗi mà cô phóng viên không thể tiếp nối lời của Katz. Từ trước đến giờ, chỉ có hai nghề Sử Thi xuất hiện ở Satisfy. Giá trị của nó vượt xa trí tưởng tượng. Nhưng mà Katz đã chạm tay của hắn lên một nghề Sử Thi mới.

“ Nghề Sử thi thứ ba…”

Chưa hề có một thông tin nào về những nghề Sử Thi xuất hiện trước đó. Thông tin của cuốn sách về nghề thứ nhất được bảo mật khi trao đổi trên các trang web giao dịch và không ai biết chủ sở hữu là ai.

Nghề Sử Thi thứ hai thuộc về Agnus, xếp hạng 7 trên BXH chung và không ai biết đó là gì.

Nguyên do là vì đa phần người chơi, đặc biệt là những game thủ hạng top cực kì cẩn trọng trong việc tiết lộ thông tin của mình. Thông tin chính là sức mạnh.

Đã từng có một cuộc cạnh tranh khốc kiệt để tồn tại ở Satisfy. Những thông chia sẻ trên đa số các trang web thực sự rất hạn chế. Đa số game thủ sẽ giữ những thông tin quan trọng cho bản thân họ. Nếu là tôi thì tôi cũng làm thế thôi.

Tuy nhiên, Katz lại đang tiết lộ thông tin về nghề của mình trên TV. Hắn ta vốn nổi tiếng vì thích làm màu và gây sự chú ý

Dù sao thì đây cũng là một tin giật gân. Có thể lượt xem sẽ bị phá kỷ lục thôi.

Tôi vẫn tiếp tục xem và tập trung vào màn hình, trong khi đôi mắt của cô nàng phóng viên thì sáng lấp lánh vì phấn khích. – Vậy anh có thể cho biết nghề mới của anh là gì được không?

– Tên của nghề Sử Thi tôi sỡ hữu là “Huyết Chiến Binh”

– Đó có phải là một nghề đặc biệt và đáng sợ như cái tên của nó không?

Cái tên cũng chẳng đặc biệt hay đáng sợ mấy. Thật ra đó là một cái tên rất bình thường và thông dụng. Một cái tên bình thường cho một nghề Sử thi sao? Nhưng có vẻ như Katz lại thích cái tên trẻ trâu này.

Tên thì không hay mấy nhưng đây thật sự là một nghề tuyệt vời! Để tôi chia sẻ thêm một đặc tính cực kì quan trọng…

Katz rút cây kiếm treo bên hông, nó phát ra một luồng hào quang cực kì đáng sợ. Tôi có thể trả toàn bộ nợ của mình nếu tôi có thể bán cây kiếm đó đi.

– Hãy nhìn đây!

Đôi mắt của Kazt hóa màu đỏ tươi. Cùng lúc đó, kiếm của hắn bắt đầu uốn éo.