Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 42: Mỹ nữ dưới hồ Nước



“Lẽ nào đã bị chó hoang tha mất rồi?”, tôi nghĩ thầm, định lên bờ tìm, nếu trên đó cũng không có thì chẳng lẽ tôi phải khỏa thân trở về?

Đúng lúc này, "Đường này thật khó tìm...", giọng nói của một cô gái đột nhiên truyền đến, tiếp theo là tiếng chân giẫm lên cỏ sột soạt.

Lúc này vẫn còn ai tới đây? Hơn nữa còn là một cô gái...

Tôi lại lặn xuống nước và tới ngồi xổm xuống phía sau một tảng đá cách bờ hơi xa.

Chẳng mấy chốc, một cô gái với dáng người thướt tha lọt vào tầm mắt tôi, cô ta có khuôn mặt rất xinh đẹp, chiếc mũi nhỏ nhắn, đôi mắt to long lanh dưới hàng lông mày cong và mảnh, mái tóc dài đen óng ả trải dài xuống như một thác nước, buông thõng qua hai bên vai.

Tôi nhận ra cô gái xinh đẹp này.

Cô ta có vẻ là người ở thôn bên cạnh, tên cũng rất hay, nếu tôi nhớ không lầm thì cô ta là Triệu Linh Nhi, cô ta cũng rất đáng thương.

Triệu Linh Nhi, tên đúng như người, cô ta trông cực kỳ xinh đẹp và hiểu chuyện, tôi cũng đã nghe được nhiều câu chuyện về cô ta ở trong thôn. Bố mẹ của Triệu Linh Nhi hình như đều là những người hành nghề y, nghe nói có một lần khi họ đi hái thuốc trên núi đã không may mất tích, để lại Triệu Linh Nhi và em trai cô ta ở nhà một mình không ai chăm nom.

Triệu Linh Nhi rất nổi tiếng ở làng tôi. Thứ nhất, bở vì cô ta có vẻ đẹp trong sáng và thuần khiết khiến nhiều người đàn ông thèm muốn sắc đẹp của cô ta, thứ hai, cô ta có một người em trai bị đần độn luôn phải dựa dẫm vào cô ta.

Tôi nghe trưởng thôn kể lại rằng người em trai đần độn này hồi nhỏ ham chơi, ngày mưa không về nhà, chơi ở ngoài trời bị sét đánh trúng người, khi tìm thấy cậu ta thì cậu ta đang trong tình trạng thần chí mơ màng, sau đó hoàn toàn trở nên ngu đần.

Nghe trưởng thôn nói về chuyện này, tôi suy nghĩ một lát, nếu là thật, tôi nghĩ tên ngốc này thật sự may mắn lắm, thật hiếm có người bị sét đánh mà vẫn không chết.

Đột nhiên, Triệu Linh Nhi thăm dò nhìn xung quanh, tôi vô thức trốn về phía sau tảng đá.

Tôi thấy Triệu Linh Nhi đặt cái giỏ trúc trên lưng xuống, giỏ trúc dựa vào tảng đá bị đổ xuống, những cây thảo dược bên trong bị rơi ra ngoài, trong đó cũng có một ít thảo dược giống của tôi, xem ra Triệu Linh Nhi cũng như tôi lên núi hái thuốc.

Vậy... Triệu Linh Nhi đến thác nước này làm gì?

"A...", tôi che miệng, suýt nữa hét lên thành tiếng vì kinh ngạc.

Triệu Linh Nhi định tắm ở đây sao?

Tôi thấy Triệu Linh Nhi dùng ngón tay ngọc nhỏ nhắn của mình nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo, sau khi cởi quần áo, cơ thể trắng nõn không tỳ vết của cô ta hiện ra trước mặt tôi, tôi cảm thấy mình như muốn chảy máu mũi, được nhìn ngắm phong cảnh tuyệt vời như vậy đúng là cơ hội ngàn năm có một mà.

Triệu Linh Nhi đặt quần áo lên trên phiến đá bên cạnh cái cây, sau đó khỏa thân đi về phía hồ nước, tôi thấy làn da trắng nõn của Triệu Linh Nhi hơi ửng đỏ vì ánh nắng mặt trời. Cô ta bước đến mép hồ nước, kiểm tra nhiệt độ nước rồi cẩn thận trượt xuống nước.

Tôi núp sau tảng đá, ngẩng đầu nhìn thấy Triệu Linh Nhi dùng hai tay vục lấy nước rồi đổ lên người, cô ta ngẩng chiếc cổ ngọc mảnh mai lên, bàn tay trượt dọc theo xương quai xanh rồi lướt trên vai, cánh tay, miệng anh đào hơi mở, dáng người tha thướt...

Tôi chứng kiến cảnh này mà cả người nóng ran, cảm ơn trời nắng nóng hôm nay khiến tôi chạy tới thác nước này tắm, lại có duyên được chứng kiến một cảnh tượng khiến máu huyết sôi trào như vậy.

Tôi thận trọng duỗi chân ra, tiếp tục ngồi xổm trong nước, máu không thể lưu thông khiến chân tôi tê dại.

Trong khi tôi đang chiêm ngưỡng cảnh đẹp trước mắt, đột nhiên có một người đàn ông lao ra khỏi bụi cây, người đó là Lôi Đắc Mã.

Tôi thầm nghĩ trong lòng như vậy không ổn rồi, tại sao con dê cụ Lôi Đắc Mã lại tới đây? Trầm ngâm một lát, tôi quyết định giữ yên lặng theo dõi tình hình trước.

"Ôi chao... Sao dưới hồ nước lại có một đại mỹ nhân thế này? Em là con gái nhà ai?", Lôi Đắc Mã híp mắt nói, biểu cảm trên mặt ông ta trông cực kỳ xấu xa.

"A a a...", Triệu Linh Nhi bị sự xuất hiện đột ngột của Lôi Đắc Mã dọa cho sợ hãi mà hét lên.

Tôi thấy sắc mặt Triệu Linh Nhi lập tức tái nhợt rồi đỏ bừng đến tận cổ.

Triệu Linh Nhi ngụp lặn xuống nước, cố gắng lấy nước che thân.

"Mỹ nhân, sao em lại trốn tránh tôi? Mau đứng dậy để tôi nhìn ngắm thân thể xinh đẹp của em. Vừa rồi tôi nhìn vẫn chưa đã mắt!", Lôi Đắc Mã đi vài bước về phía hồ nước rồi dừng lại ở chỗ Triệu Linh Nhi để quần áo.

Không ổn rồi, tôi biết Lôi Đắc Mã sẽ làm gì...

Quả nhiên, Lôi Đắc Mã nhặt quần áo của Triệu Linh Nhi lên, trên khóe miệng ông ta xuất hiện một nụ cười xấu xa.

“Người đẹp, quần áo của em thơm thật đó!”, Lôi Đắc Mã nói rất to, vừa nhìn Triệu Linh Nhi vừa lại gần quần áo của cô ta, sau đó ông ta áp sát mặt vào đó rồi dùng mũi ngửi tới ngửi lui.

Tôi thấy Triệu Linh Nhi đang trốn trong nước, cơ thể cô ta rung lên vì tức giận, trên mặt nước liên tiếp gợn lên những làn sóng lăn tăn, cô ta không thể làm gì trước sự trêu chọc của Lôi Đắc Mã.

"Mau buông ra! Bỏ quần áo của tôi xuống! Đồ dê xồm!", Triệu Linh Nhi hét lên.

"Hahaha... Đồ dê xồm? Tôi thích nghe người đẹp gọi tôi là đồ dê xồm nhất!", tôi thấy Lôi Đắc Mã không biết xấu hổ mà còn bật cười ha hả, ông ta nói tiếp: "Người đẹp, nếu em cho tôi biết tên của em, tôi sẽ để quần áo của em xuống, nếu không… Tôi không biết tôi sẽ làm gì với quần áo của người đẹp đâu!”, Lôi Đắc Mã cầm quần áo và đe dọa Triệu Linh Nhi.

"...", Triệu Linh Nhi không nói gì, cô ta trừng mắt nhìn Lôi Đắc Mã, tôi có thể cảm nhận được cô ta muốn dùng ánh mắt chém cho ông ta cả ngàn lần.

"Người đẹp không lên tiếng sao? Có vẻ em không cần bộ quần áo này nữa rồi... Phải không?", Lôi Đắc Mã tiếp tục đe dọa. Trông dáng vẻ của ông ta như thật sự muốn ném quần áo đi.

"Triệu Linh Nhi!"

Tôi siết chặt nắm đấm, có chút đau đớn, tôi cảm thấy mình sắp không nhẫn nhịn được nữa, muốn xông ra đánh cho Lôi Đắc Mã một trận.

"Linh Nhi? Cái tên này nghe hay đấy... Rất phù hợp với vẻ đẹp thanh khiết và ngọc ngà của cơ thể người đẹp!", Lôi Đắc Mã bỏ quần áo xuống, ánh mắt bỉ ổi của ông ta quét một lượt trên người Triệu Linh Nhi, ông ta nói: "Linh Nhi... Em xem em tắm một mình ở chỗ này chán lắm... Hay là để tôi xuống tắm cùng nhé?"

Lôi Đắc Mã vừa nói vừa cởi dây lưng rồi trườn xuống hồ nước.

"Đừng! Ông mau cút đi!", Triệu Linh Nhi lùi về sau một đoạn dài, nước trong hồ trong vắt nên không thể che giấu được bộ ngực trắng nõn mê người của cô ta.

“Làm ơn, đừng tới đây, cứu với!”, Triệu Linh Nhi cuống cuồng hét lên kêu cứu.

"Hahaha... Em có hét to nữa cũng vô dụng! Hôm nay tôi nhất định phải nếm thử mùi vị của người đẹp!"

Đôi mắt của Lôi Đắc Mã lóe ra vẻ ham muốn, ông ta gần như đã cởi sạch quần áo.

Tôi ngày càng thấy sốt ruột, muốn xông ra đối phó với Lôi Đắc Mã, nhưng Lôi Đắc Mã rất khỏe mạnh, có lẽ khi đối mặt trực tiếp tôi không phải là đối thủ của ông ta.

Làm sao đây?

“Đừng lo lắng, ta sẽ giúp ngươi đuổi Lôi Đắc Mã đi, lát nữa cứ làm theo những gì ta nói!”, lúc này giọng của tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên vang lên, tôi làm theo không chút do dự.

Tiên nữ Thanh Thủy bảo tôi nhặt đá trong hồ nước, mặc dù không biết nhặt để làm gì nhưng tôi tuyệt đối nghe theo lời của tiên nữ Thanh Thủy.

“Ngươi cầm lấy viên đá, hít một hơi thật sâu, kẹp viên đá vào vùng dưới rốn, nhắm vào người của Lôi Đắc Mã, rồi dùng sức bắn viên đá ra là được!”, tiên nữ Thanh Thủy ung dung nói.

"Hả? Đơn giản như vậy sao?", trong lòng tôi kinh ngạc gào thét.

Làm vậy sẽ ổn sao? Tôi thật sự không dám tin.